Tru tiên- Luận bàn về tình yêu của Tiểu Phàm

Xem Tru Tiên- Thanh Vân Chí mới biết đến tác phẩm Tru Tiên của Tiêu Đỉnh, thì ra Tru Tiên đã làm mưa làm gió ở Việt Nam từ nhiều năm trước mà ngay cả thằng em trong nhà đã đọc nát cả cả truyện đến mức nhớ rõ từng chi tiết nhỏ...


Xem Thanh Vân Chí nhiều người bảo không phải là Tru Tiên... Tru Tiên không phải bánh bèo và ngôn tình như thế ... thế là phần do tò mò phần cũng muốn biết nguyên tác xuất sắc đến thế nào mà khi thành phim nhiều người thất vọng đến vậy... Khi xem đến đoạn cuối cùng của truyện thì mới hiểu được thì ra sự thất vọng của fan truyện dành cho phim cũng có phần dễ hiểu, đạo diễn đã cải biên xào nấu nội dung quá nhiều mà không biết vô tình hay cố ý đã biến Thanh Vân Chí thành một câu chuyện khác cùng những nhân vật như Tru Tiên nhưng lại được kể lại theo một cách khác với những tình tiết khác hoàn toàn so với nguyên tác.

Mà không bàn về chuyện phim và truyện khác nhau thể nào, nói về Tiểu Phàm- nhân vật chính trong Tru Tiên, là một thiếu niên bình thường, nhưng vận mệnh đã cợt đùa với hắn không chỉ một lần... Ý nghĩa duy nhất giúp hắn tồn tại là tình yêu, tình yêu là tấm phao cứu mệnh, là tín ngưỡng và tôn giáo duy nhất của đời hắn. Tiểu Phàm có thể hy sinh bản thân chỉ để sư tỷ được vui. Quỷ Lệ có thể “giết cả thế gian” để thấy lại được nụ cười của Bích Dao. Tiểu Phàm có thể bỏ lại tất cả để đến với Lục Tuyết Kỳ. Ba mối tình, mỗi mối tình lại có sự đặc sắc, lãng mạn riêng.

Mối tình với sư tỷ là mối tình đơn phương ngây thơ trong sáng của những người bạn thuở nhỏ. Một mối tình đầu mà lúc đó bản thân người trong cuộc còn chưa biết thế nào là tình. Sự nhẹ nhàng bâng khuâng, một chút mơ mộng, một chút tiếc nuối. Tất cả làm nên mối tình đầu mà mãi sau này mỗi lần nhớ lại Tiểu Phầm vẫn còn bất giác đỏ mặt, ánh mắt nhất thời thơ thẩn.Mặc dù chính Điền Linh Nhi đã xóa đi mối tình đầu đẹp đó. 

Mối tình thứ 2 với Bích Dao.Yêu chỉ vì yêu. Bích Dao có thể bất chấp nguy hiểm chỉ để được ngồi bên cạnh Trương Tiểu Phàm. Đây có lẽ chính là cảnh đẹp nhất trong truyện. Tiểu Phàm lấy tay áo lau một thân trúc ngã mời Bích Dao ngồi. Bích Dao đã nói: “Từ nhỏ đến lớn, không biết có bao nhiêu người đối tốt với ta, tặng ta không biết bao nhiêu kì trân dị bảo, nhưng mà…. Kể cả đồ trân bảo của cả thiên hạ đang đặt trước mắt ta, cũng không thể so sánh được với cái tay áo này của ngươi vì ta mà lau cây trúc”. Hai người ngồi lặng im chỉ có rừng Hắc Tiết Trúc xào xạc. Cảnh đau thương bi tráng nhất có lẽ là cảnh Bích Dao lấy cả tinh huyết, lấy cả linh hồn ra bảo vệ Tiểu Phàm. Tru Tiên kiếm trận diệt thiên tuyệt địa nhưng cũng không bằng tình yêu mạnh liệt của người con gái bé nhỏ đó. Hai dòng huyết lệ chảy ra từ khóe mắt Tiểu Phàm. Từ lúc đó Tiểu Phàm đã chết, chỉ còn một Quỷ Lệ vô hồn. Mười năm phiêu bạt, hắn làm tất cả mọi chuyện, thậm chí đối nghịch với thiên hạ, hi sinh thân mình chỉ để đổi lấy một nụ cười của Bích Dao : “Vì nàng, ta tựa như đã chết, vậy còn gì để ta đắn đo, để ta so sánh? Ta giết ngươi để mà làm gì, nếu mà giết người có thể cứu nàng, thì có phải giết cả thiên hạ ta cũng giết rồi…”. Có lẽ hắn nghĩ rằng, chính mình là nguyên nhân gây ra cái chết của Bích Dao: “Mười năm trước, ta thảy hai người bọn họ xuống đáy nham thạch, mười năm trước, trong Tru Tiên trận, ta tận mắt bất lực nhìn nàng rơi xuống…” 

Tình yêu thứ 3 của Trương Tiểu Phàm với Lục Tuyết Kỳ. Tình yêu này bắt nguồn từ khi còn bé nhưng chỉ thực sự rực cháy, chỉ thực sự khắc khoải khi hai người đã trưởng thành. Một tình yêu day dứt, là cuộc đấu tranh khốc liệt giữa lý trí và con tim. Lý trí gào thét, vùi dập tình yêu không thương xót. Nhưng tình yêu trong con tim tựa như loài cỏ dại bề bỉ dai dẳng, day dứt. Chỉ nhưng lúc đêm khuya Lục Tuyết Kỳ một mình trên Vọng Nguyệt Lâu, hay Trương Tiểu Phàm cô đơn trong đêm tịch mịch, tình yêu đó, nỗi nhớ nhung đó lại trỗi dậy lại bùng cháy thiêu đốt con tim. Không biết bao nhiêu lần Lục Tuyết Kỳ đã múa kiếm một mình trên Vọng Nguyệt Lâu, không biết bao nhiêu lần Trương Tiểu Phàm thở dài trong đêm tối. Trận chiến trong Tử Trạch. Lục Tuyết Kỳ tựa tiên nữ giáng trần từ trên trời giữa vóng sáng của Thiên Gia, Quỷ Lệ từ dưới lên, giữa âm ảnh thê lương của Phệ Hồn đón đỡ. Ánh sáng giao nhau với bóng tối, chính đạo với tà đạo, giữa hai lý trí sắc lạnh với nhau nhưng trên hết tất cả vào phút cuối cùng con tim lại bùng lên cháy mãnh liệt. Xuyên quá băng giá trong mắt Lục Tuyết Kỳ, xuyên qua hần thù trong mắt Quỷ Lệ đỏ máu, hai tâm hồn trong khoảnh khẳng giao hòa với nhau. Khoảnh khắc thứ 2 thân ảnh tách ra chìm khuất trong màn mị hư vô tận của Tử Trạch.

Bỏ qua cuộc tình đầu tiên, có thể nói rằng đối với Bích Dao, ngoài tình cảm, tình yêu ra thì vẫn còn một thứ luôn giằn vặt trong lòng Trương Tiểu Phàm, đó chính là sự áy náy, áy náy đến tột cùng! Vì Tiểu Phàm, Bích Dao đã không tiếc hi sinh hồn phách của mình để thi triển Si Tình Chú, để rồi mãi mãi nằm trên chiếc giường Hàn Băng mà không bao giờ tỉnh lại... Còn Lục Tuyết Kỳ, nếu hắn ko yêu Lục Tuyết Kỳ thì mỗi lần động kiếm, có bao giờ hắn đã dùng toàn lực? Có bao giờ hắn đã dùng ra đòn sát thủ? Và nàng chẳng phải cũng tương tự sao? Bích Dao và Lục Tuyết kỳ như hai thái cực hoàn toàn đối lập nhau vậy. Chính - Tà, Nước - Lửa, một bông mẫu đơn kiều diễm và một bông tuyết liên thanh nhã thoát tục. Còn Trương Tiểu Phàm lại như lằn ranh đứng giữa hai người vậy.

Cá nhân tôi thích nhân vật Lục Tuyết Kỳ, cô gái đã dành 10 năm để yêu đơn phương Tiểu Phàm, tình yêu của Lục Tuyết Kỳ là một góc thanh bình, êm ả trong lòng Tiểu Phàm, không quá phô trương nhưng luôn âm thầm gợn sóng, tình yêu của cả hai vốn không thể nào hoàn hảo khi trong lòng của Tiểu Phàm vẫn còn đó một Bích Dao nên mối duyên này luôn phải chôn trong sự ngậm ngùi tiếc nuối, rồi hết lần này tới lần khác cố vứt bỏ nó đi, muốn yêu mà không thể yêu, muốn quên mà không thể quên được, muốn bước tới lại gần nhưng rồi lại đứng yên, một tình yêu chưa được đặt tên nhưng bị thử thách qua muôn ngàn sóng gió trong rất nhiều năm. Chúng ta hoàn toàn không biết được Tiểu Phàm yêu ai hơn, nhưng qua cảnh Trương Tiểu Phàm và Lục Tuyết Kỳ gặp nhau dưới chân núi Thanh Vân, trong tiếng chuông Hợp Hoan Linh ngân nga theo gió, tác giả đã ngầm chọn cái kết Tiểu Phàm dù nặng tình với Bích Dao tới đâu thì cũng đã may mắn được có một cái kết đẹp bên một người con gái khác cũng yêu thương anh không kém người con gái đã chọn cái chết vì yêu thương anh, âu đó cũng là một cái kết đẹp cho một tiểu thuyết đẹp.

04.11.2016
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét