Ký ức tuổi học trò (Phần 20)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ


Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 20: ĐỐI THỦ SIÊU MẠNH




Đúng 8h giờ sáng, cả lớp hắn đã có mặt tại sân để cổ vũ cho đội bóng, đặc biệt hơn phía ngoài sân cô chủ nhiệm đang đứng cùng nhỏ Yến lớp trưởng, nhỏ Vân A1 sến diêm dúa khi ghi luôn nguyên cái bảng Lâm ơi cố lên ! Chắc gì thằng mắt kiếng được ra sân, hắn nhìn nhỏ Vân cười khì khì, nhỏ Hương đứng ngay sau lưng nhỏ Vân, hắn cảm nhận bầu trời hôm nay mới đẹp làm sao và tình yêu mới đẹp làm sao. Hắn hít thở không khí và khởi động nhẹ cùng đồng đội, bên kia đội của 12A1 mặc trang phục truyền thống của Real Madric, hắn nhìn thấy anh Quốc Cường chủ nhiệm Câu lạc bộ Blue Star cũ đang khởi động, cả ngôi sao của trường anh Anh Tuấn người đã không đá trận gần đây nhất do lịch học, khác hẳn với các đội khác cùng khối, đại diện 12A1 thật sự đáng sợ về cả tiếng lẫn miếng, trong danh sách 12 người đăng ký thi đấu thì 8 người thi đấu cho trường năm rồi, 5 trong số đó là thành viên của đội tuyển thi Học sinh giỏi cấp toàn quốc, và không có ai học lực trung bình trong đội hình này. Họ là hình ảnh của một tập thể giỏi về cả học tập lẫn thể dục thể thao trong suốt 3 năm học tại trường, và năm nay là năm cuối cùng để họ thực hiện cú ăn 3 của giải bóng đá 20/11.

Đội của hắn là hiện tượng của năm, khi áp đảo hoàn toàn các đội bóng cùng khối với lối chơi đẹp mắt, tuy nhiên để làm nên bất ngờ trước một đại diện mạnh đến từ khối 12 thì chơi đẹp mắt không là chưa đủ mà còn phải tuân thủ chiến thuật và được thần may mắn phù hộ. Trọng tài trận đấu hôm nay sẽ là thầy Duy – giáo viên tổ thể dục của trường, thầy vừa ra hiệu cho hai đội tập trung, trong lúc bắt tay nhau, anh Quốc Cường nói nhỏ với hắn: “Cố gắng vượt qua anh nhé, siêu tiền đạo của khối” , và hắn cũng đáp lại bằng giọng đầy thách thức nhưng không có hàm ý khiêu khích: “Em sẽ cho anh ngửi khói”.

Đội hắn sẽ được quyền giao bóng trước, đứng trước bóng là hắn và ku Duy, sau lưng vẫn là thằng Lâm do Đăng dù đi lại được nhưng không thể cử động mạnh, phía sau Lâm là Vinh và Khoa , và thằng Thọ sẽ đá thấp nhất, thủ môn vẫn không thay đổi là thằng Dũng. Thầy Duy thổi còi báo hiệu trận đấu bắt đầu. Hắn chạm bóng chuyền cho thằng Duy và mình chạy lên phía trước, trước trận đấu, thằng Thọ đã nhắc nhở phải áp đặt thế trận trước, đánh phủ đầu và đánh bất ngờ, … càng cầu cưa càng khó thắng.

Sau những đường chuyền kéo giãn đội hình đối phương, hắn đối diện với anh Quốc Cường, hắn sử dụng những kỹ thuật như đã áp dụng trước đây, giữ bóng và đánh lạc hướng đối phương, tuy nhiên khác trước ở chỗ hắn mất bóng và 12A1 tổ chức tấn công, chớp nhoáng 2 chiếc áo trắng đã qua mặt hàng loạt các cầu thủ lớp hắn, một pha dứt điểm ở góc cao cung thành.

Và oooooooooooooooooooooooooooo ! Tỷ số trận đấu là 1-0 , trận đấu diễn ra chưa được 3 phút thì lớp hắn phải vào lưới nhặt bóng, biết rằng đối phương cực mạnh nhưng thủng lưới quá nhanh như vậy thì đúng là thật sốc.

Mới đưa bóng lên phía trên để giao bóng, đường chuyền của hắn cho thằng Duy trở thành thảm họa khi Anh Tuấn cắt ngang, di chuyển nhanh và tung cú sút nâng tỷ số lên thành 2-0. Anh Tuấn đưa 2 ngón tay về phía hắn , không biết anh ấy ám chỉ là khoảng cách vua phá lưới chỉ còn là 2 hay là tỷ số là 2-0. Để lọt lưới quá nhanh, bao nhiêu toan tính tan vỡ hết:

Giờ thì thủ cũng không có ít nữa, đối phương quá mạnh về cả tốc độ lẫn kỹ thuật chúng ta chẳng khác nào đội tuyển Việt Nam đá với Brazil, tổng lực phản công, không phòng thủ nữa! (Thọ)

Phía bên kia anh Quốc Cường cũng gọi các cầu thủ về nói nhỏ gì đó, hắn thì không ngờ đẳng cấp khối 12 cao như thế, hắn vẫn chưa thể tin đội nhà thua nhanh vậy.

- Phương giao bóng kìa (Lâm)

- Ờ để tui ! Hắn giật mình trước tiếng kêu của thằng Lâm.

Không biết đá đấm thế nào nữa, hắn giao bóng cho thằng Duy, nó có bóng nhưng chuyền ngược về phía sau, bóng được chuyền vòng vòng rồi lại vào chân hắn. Kỳ lạ không một cầu thủ 12A1 nào áp sát hắn, hắn tự do duy chuyển trước mắt vẫn là anh Quốc Cường , hắn quyết định không biểu diễn kỹ thuật nữa mà tung cú sút ngay, đoán được suy nghĩ của hắn, anh Quốc Cường ra chân, bóng lại được phá lên trên trúng chân của Lâm nó lật đật sút bóng lên trên vì một chiếc áo trắng đang chạy tới, cú sút xa trúng ngay chân một chiếc áo trắng, bóng lại được đưa về phần sân của đội hắn, một cú khứa lòng bằng bàn chân trái, tiếc là bóng ra ngoài trong gang tất.

- Mấy anh bên kia đá với tụi mình như đá tập vậy đấy ! (Vinh)

- Về thể lực , lẫn kinh nghiệm họ điều hơn mình mà ! Cố gắng lên ! (Thọ).

Bóng lại được chuyền lên, phần sân nhà của đội hắn toàn những chiếc áo trắng, bất cứ ai chạm bóng đều bị áp sát ngay, bóng được chuyền đến chân thằng Lâm, vẫn cách xử lý như cũ, nó tung người sút một phát cực mạnh để đảm bảo rằng không bị đối phương cướp bóng, bóng căng bay thẳng vào lưới trong sự ngỡ ngàng của cả 2 đội.

- Vàooooooooo tỷ số trận đấu là 2-1

Cả đội hắn quay lấy thằng Lâm và tung hô:

- Chưa từng thấy Lâm sút xa, nhưng sút 1 cú là ghi bàn ! (Hắn)

- Hay lắm Lâm dù có phần may mắn (Thọ)

- Cách biệt chỉ còn một bàn mọi người cố lên ! (Vinh)

Ở ngoài sân, tiếng cổ động viên gọi tên thằng Lâm, con Mỹ Vân đưa bản lên cao đảm bảo mọi người đều thấy và đều biết nó và thằng Lâm có vấn đề, hắn thở mạnh một cái rồi gọi thằng Duy lại gần:

- Tao bị ông anh bên kia me rồi không nhút nhít gì được đâu, mày cứ di chuyển dù không có bóng, tao sẽ chuyền cho mày dứt điểm.

- Ờ tao hiểu rồi !

Bóng được đưa vào sân cầu thủ số 9 của 12A1 chuyền 1 đường chuyền loại hết toàn bộ các cầu thủ đội hắn, bóng đến ngay vị trí của Anh Tuấn , một cú sút chớp nhoáng, bóng đi ra ngoài trong sự tiếc nuối…

- Hên quá nếu không thua nữa rồi ! (Dũng)

- Mày không lo giữ gôn mà cứ ở đó la làng (Thọ)

- Giữ kiểu gì ông số 9 bên kia chưa chuyền là ông số 10 (Anh Tuấn) đã chạy rồi, họ hiểu nhau đến từng chuyển động.

- Đưa bóng lên đi ! Nói nhiều làm gì ! (Thọ)

Bóng được ném đến chỗ của thằng Vinh, nó chuyền ngắn cho thằng Lâm, trước khi bóng lại được duy chuyển đến chỗ hắn. Như các pha khác vẫn không ai áp sát hắn, trước mặt chỉ mỗi anh Quốc Cường:

- Giờ thì thế nào, lừa bóng đi qua anh hay sút hả em ?

- Anh quên một chuyện !

- Chuyện gì ?

Hắn đưa chân chuyền bóng về phía cánh bên trái đúng lúc thằng Duy đang băng xuống đối diện thủ môn và đưa bóng vào lưới.

- Bóng đá không phải chỉ có 1 người anh à !

Hắn nói với Quốc Cường như thế rồi chạy lại chỗ thằng Duy ôm lấy nó. Tỷ số của trận đấu được giữ nguyên đến hết trận ,dù có phần may mắn cho lớp hắn khi các chân sút của 12A1 đều đưa bóng ra phía ngoài cung thành. Trận đấu đầu tiên của mùa giải hắn cảm nhận được sự khó khăn nhiều như vậy.

- Thằng Lâm chạy hết nổi rồi ! Cường vào đá thay nó nhé ! (Thọ)

- Ừ để tui !

- Khoa vào thay cho Tú luôn đi không cần thủ, tổng lực tấn công , đối phương quá mạnh, di chuyển qua chúng ta như đi dạo,các bạn cố gắng nhé ! (Thọ)

Cả đội hắn chồng tay cùng ra hô khẩu hiệu Cố gắng, và hắn cũng biết rằng giờ đây ở ngôi trường này hắn không phải là người giỏi nhất.

(Còn tiếp)

Nhận xét