Kỷ niệm ngày nào

Những kỷ niệm đã qua, người đã quên ta còn nhớ, cố chấp giữ lấy những vu vơ đợi chờ của hôm nào.



Một mình ta mãi trên con đường xưa ấy
Mây vẫn bay và gió vẫn cứ lây
Mà giờ đây chỉ còn tôi cô quạnh
Lặng lẽ cùng con đường của ngày xưa

Tôi với ấy gặp nhau trên lối đấy
Trên con đường hai đứa đã quen nhau
Yêu mến nhau qua câu nói lời chào
Và không biết từ bao giờ biết nhớ

Tôi lúc ấy mơ về trời hạnh phúc
Với khúc ca thơ dại mối tình đầu
Ước mong sao mãi được dài lâu
Và ngày nào tôi cũng mong thấy ấy

Nhưng cuộc đời thường không như mong ước
Ấy xa tôi, hạnh phúc cũng xa tôi
Con đường xưa và lối đi ngày ấy
Bỗng mây mù kéo đến cõi lòng đau

Ta mất nhau con đường xưa xa mãi
Lối đi xưa nay vắng bóng hai người
Con đường xưa đã vắng những tiếng cười
Thay vào ấy tiếng mưa buồn lạnh giá

Ta xa nhau nhưng con đường còn đó
Tôi vẫn chờ vẫn đợi ấy đi qua
Nhìn thấy nhau nước mắt bổng tuông trào
Làm thế nào để thôi không còn nhớ

Tôi vẫn tìm trên con đường xưa ấy
Vẫn vu vơ vẫn nhớ những ngày nào
Tìm nơi đâu những giấc mộng ngọt ngào
Chỉ còn có nỗi buồn theo năm tháng

Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét