Còn mỗi ta

Cảnh cũ còn đây hỏi người xưa đâu rồi



Tôi trở về trường trong một ngày rảnh rỗi, kỳ nghỉ hè dài 8 ngày của công ty "quá dài" khiến một con người đã quen với lịch dày đặc như tôi trở nên nhàn rỗi, ... không biết đi đâu cả, tôi chọn ghé thăm trường và bắt gặp hình ảnh nhiều bạn học sinh đang xem kết quả thi tuyển sinh lớp 10 của trường năm nay. Ơ hình như vào năm 2006 tôi cũng đứng ở đúng chỗ ấy hồi hộp dò tìm tên của mình trên bảng danh sách dài như thế cảm giác hồi hộp, lo lắng rồi vui mừng nhảy tưng tững lên ,... Tôi trúng tuyển rồi tên Chế Trường Lâm 33.5 điểm, tôi đậu rồi ,... ừ thì đậu rồi và đã có 3 năm tươi đẹp ở ngôi trường này và sau nhiều năm tốt nghiệp tôi lại về lại nơi đây, ngồi một mình nơi đây và tìm kiếm những kỷ niệm đã mất.

Trường cũ còn đây , ta ngồi đây, mà sao lòng thấy xa lạ và hoang vắng như thế, đâu chỉ có mình ta trong sân trường này đâu mà lại có cảm giác đơn độc và lẻ loi như vậy, có lẽ chỉ mình ta với những kỷ niệm đã qua, không ai đồng cảm với ta về sự cô đơn với những kỷ niệm đã trôi qua, những người bạn cùng chen lấn với ta hôm xem kết quả tuyển sinh, những người bạn ngồi cùng ta cùng 1 lớp, bên cạnh ta ngày tốt nghiệp mưa rơi hoà cùng nước mắt ... và giờ này chỉ có mỗi ta ở trên sân trường này cùng với hoa phượng mùa hè với tiếng ve và tiếng thời gian đang trôi qua lặng lẽ.
"Ngày xưa đó mãi mãi bay xa, xa rời ta về nơi phương trời
Cùng bao cành hoa phượng rơi ngập đầy nắng vàng
Và những chiều mưa, ta cùng bước trên đường xưa
Ngày xưa đó mãi mãi bay xa, xa rời ta về nơi chốn ấy
Bao bạn thân khi xưa bên nhau
Giờ đây còn lại mình ta
Trong nỗi nhớ thiết tha"
26.7.2014
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét