Người yêu cũ- Em có người yêu mới chưa

Đã không là gì của nhau, vậy tại sao… lại vẫn tìm đến với nhau trong từng nỗi nhớ và trong những giấc mơ ước đầy nước mắt và tiếc nuối. 


Tại sao con người ta có thể dễ dàng đi đến một con đường mới, một cuộc tình mới và yêu một con người mới mà lại không thể quay lại con đường cũ, cuộc tình cũ và người yêu cũ, có phải chính những nỗi đau mà chúng ta đã gây cho nhau quá nhiều nên chúng ta không dám dừng lại và nhìn lại phía sau, ta sợ… sợ nhìn thấy nước mắt của nhau sợ những đêm dài cứ ẩn hiện trong giấc mơ là những nỗi nhớ nhung, sự ân hận và giá như lúc ấy …

Giá như lúc ấy ta đưa cánh tay mình ra để giữ lấy người, hay là chính trong bản thân của chúng ta, cái tôi của mình đã lớn đến mức che mờ mất đi những yêu thương mà ta đã có để rồi cứ im lặng, cứ để thời gian cứ xóa nhòa hết mọi yêu thương rồi nhìn thấy nhau như 2 người dưng ngược lối ! Ta dối cả thế giới này ta ổn, ta không sao và ta đã sẳn sàng cho cuộc sống không có người, nhưng … dối ai được chứ làm sao dối chính mình, ta cảm thấy mình chính là kẻ đáng thương cứ ôm hoài những ký ức, những vết thương đã cắt trong lòng, để rồi đánh rơi dần hiện tại lúc nào mà ta không hề hay biết.

Một cuộc tình nữa chấp dứt, trong tôi khoảng trống ấy lại xuất hiện, những đêm dài dán mắt mình vào màng hình máy vi tính hay vào chiếc điện thoại , đến khi mòn mỏi ngủ đi lúc nào cũng chẳng hay, tôi cô đơn. Mà nếu suy nghĩ kỹ thì tôi nào có cô đơn, tôi có nhiều bạn bè ở xung quanh, gia đình, đồng nghiệp … thế nhưng ở một gốc khuất nào đó, tôi vẫn cảm thấy mình là người cô đơn và đáng thương hơn tất cả, khi chỉ một mình đối diện với 4 bức tường trong phòng, chẳng tìm lấy 1 ai đó để tâm sự, chỉ mỗi một mình cùng với những nổi nhớ và nổi đau âm ỉ . Con người ta khi đã hình thành 1 thói quen thì giống như nghiện vậy, khi mất đi thì 1 phần nào đó trong cuộc sống hàng ngày trở nên mất cân bằng, khó chịu, ta lại tìm kiếm , và trái tim con người vốn là thứ dễ dãi và tùy tiện đến mức chỉ cần 1 người nào đó xuất hiện bên cạnh, xoa dịu đi nổi đau ấy, lấp tạm khoản trống trong lòng.

Tôi cứ ngỡ, tôi đã quên mọi thứ về em, gấp hết mọi thứ và đem vứt bỏ ở một gốc tối nào đó, nhưng rồi tôi nhận ra rằng thế giới của tôi vốn quá chật chội cho người mới vì hình bóng em vẫn còn nguyên trong tôi, tôi nhận ra rằng mình ngốc nghếch đến mức không phân biệt đâu là mới là hiện tại. Rồi một lần, cô ấy mắt ướt đẫm nước mắt bỏ đi, khi nhìn em , những tin nhắn của em trong chiếc điện thoại . Rồi tôi và cô ấy chia tay, … tôi lại là một gã độc thân theo đúng nghĩa, tôi nhận ra rằng chính bản thân mình xứng đáng cho một sự cô đơn, và trái tim này phải lành lặng lại, nó không thể chứ thêm 1 ai trong hiện trạng bây giờ, nó chỉ làm tổn thương cho những người mang yêu thương đến cho nó.

Những cơn gió chiều, những con sóng đang vỗ về bên bờ sông, tôi đứng đây như đã nhiều lần trước, nơi tôi cùng với em dối nhà nhiều lần hò hẹn,… gió cứ hát thì thầm ca khúc của nỗi nhớ mong, tôi chợt thấy lòng mình nhẹ nhỏm, ít ra tôi không cần phải nói dối ai vì sự tồn tại của em trong lòng tôi nữa, tôi cứ đi lang thang như thế rồi nhận ra mình đã lạc quá lâu trong quá khứ, lạc trong sự mong đợi những điều đã mất đi, tôi sẽ phải làm mới mình lại, tôi còn cả những năm tháng dài với rất nhiều điều còn chờ đợi phía trước và mất em đã là một sự thật mà tôi bấy lâu luôn muốn né tránh.

Dù rằng đã cố dành thời gian cho nhiều thứ khác, nhưng tôi vẫn nghĩ về em như một thói quen, nhưng tôi đã không còn dằn dặt mình với những câu hỏi không lời đáp, những sự thật khiến tôi cảm thấy đau và khó chịu, Mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn khi tôi trút bỏ những thứ như thế, … Và rồi, không biết em giờ thế nào, em có quên ăn sáng như lúc tôi còn bên cạnh, hay là có còn mít ướt khóc sưng cả mắt vì một bộ phim,… Em giờ thế nào nhỉ ? Số điện thoại em vẫn còn trong điện thoại, tin nhắn vẫn còn, nhưng 1000 ngày qua chưa từng 1 cú gọi, 1 tin nhắn cho em… Lần này cũng không không khác những lần trước, tôi lấy điện thoại định nhắn tin cho em, nhưng nghĩ rồi lại thôi, bỏ chiếc điện vào trong giỏ, tôi bước tiếp trên con đường phía trước của chính mình với 1 câu hỏi ngu ngốc nữa Người yêu cũ à ! Em có người yêu mới chưa !

25.02.2014
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét