Ký ức tuổi học trò (Phần 9)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ

Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 9: SỰ CỐ BẤT NGỜ




- Không hiểu thế nào mà A1 lại thắng được B10 nhỉ ? Thằng Thọ ra vẻ ưu tư.

- Tao thấy A1 đoàn kết, thi đấu máu lửa, đầy quyết tâm, nên giành thắng lợi thôi , bị dẫn trước 2 bàn nhưng lại thắng chung cuộc 4-3 , thật ngoạn ngục ! (Đăng)

- Èo vậy B10 sẽ đá sống chết với lớp mình, hiện tại lớp mình đang dẫn đầu bảng với 6 điểm hiệu số +8, kế đó là A1 cùng 6 điểm nhưng hiệu số lại -1, nếu trận cuối B10 thắng lớp mình thì mình vẫn có vé nhất bảng nếu không thua quá 7 trái, còn A1 sẽ bị loại dù B10 thắng tối thiểu 1 bàn. (Vinh)

- Bỏ hết 1 trận rồi, chiều nay phải lập 1 set tennis mới hy vọng làm vua phá lưới, Anh Tuấn lớp 12A1 đá ghê quá 3 trận ghi 7 bàn. Hắn nói tiếp lời của tụi bạn.

- Anh Tuấn là tuyển tỉnh mà, nằm trong U18 đấy, không những chơi thể thao hay, thành tích học tập của anh ấy cũng đáng nể, giải nhất toàn tỉnh về giải toán trên máy tính casio, là thành viên chủ lực của đội thi học sinh giỏi Toán của trường mình. (Lâm Mắt Kiếng).

- Thôi đừng bàn chuyện lung tung nữa, tao có chuyện chính muốn nói với tụi bây. Thằng Thọ luôn tỏ vẻ nghiêm trọng trong các cuộc họp của đội.

- Hôm qua thằng Hào đội trưởng của B10 có mời tao và thằng Dũng đi uống nước, tụi nó kêu tụi mình buông trận cuối, tụi bây nghĩ sao?

- Mày có hứa gì với người ta, hay nhận ngọc ngà châu báu gì chưa. Thằng Vinh lên tiếng.

- Chưa ! Tao nói về bàn lại với cả đội rồi mới trả lời tụi nó, tụi nó nói nếu mình thả trận này thì sẽ mời cả đội mình đi ăn lẩu.

- Như vậy là phi thể thao ,làm sao chúng ta có thể như vậy, như thế là không tôn trọng tinh thần fair play trong bóng đá (Lâm)

- Tui biết chứ nhưng mật độ trận đấu là 2 ngày 1 trận, sau trận này, trận bán kết sẽ đá luôn vào ngày thứ 3, tức là đội nào bốc thăm trúng vào trận bán kết thứ nhất là sẽ phải đá ngay, xác suất là 50% (Thọ)

- Không được, tớ phản đối như vậy (Lâm)

-  Các bạn còn lại thế nào ? Ngoài ý kiến của Lâm.

-  Thả đi vừa có ăn, vừa đỡ tốn sức, dồn lực cho trận bán kết (Vinh)

- Tao nghỉ thằng Vinh đúng thả trận này vì mục tiêu chung kết (Khanh)

- Tui với Khoa không trong đội hình chính nên xin miễn ý kiến (An)

- Tui dắt Thọ đi uống nước cùng tụi nó , tui cũng xin miễn ý kiến (Dũng)

- Thả rồi đi, 2 đội còn lại lọt vào vòng sau toàn thứ dữ 10A3 và hàng xóm 10B6, nếu dốc hết sức đá trận này thì đụng với 2 tụi kia làm sao đá nổi (Tú)

- Thằng Duy lại ngủ nữa rồi à, thế còn Đăng thế nào ?

- Dù không đá nhưng tớ ủng hộ Lâm. Vì chiều nay một số thành viên đội A1 và cổ động viên sẽ đến sân ủng hộ lớp mình. Hương Ù nói với tớ như vậy (Đăng)

Èo lại là cái con nhỏ Hương Ù, mà tại sao nó không thèm qua chào hỏi nói chuyện với mình nhỉ, con nhỏ này cũng thuộc dạng thù dai lâu năm, hắn đang nghĩ ngợi thì nghe tiếng thằng Thọ:

- Ý kiến cuối cùng, mày thế nào Phương.

- Tao đã nói là chiều nay phải làm 1 trận tennis để tranh vua phá lưới mà, bộ có ý kiến khác à.

- Nhưng mà, như thế đội sẽ gặp bất lợi (Khanh)

- Tao ủng hộ Lâm và Đăng, trong bóng đá phải Fair play, rõ ràng A1 họ xứng đáng cho 1 chiếc vé đi tiếp, còn chúng ta thì phải khẳng định sức mạnh của mình. Tao phản đối việc bán độ ở đây, nếu tụi bây thả trận này, tao sẽ xin rời khỏi đội vĩnh viễn.

- Mày ít kỷ vì lợi ích của bản thân, không nghĩ đến đại cuộc (Khanh)

- Thôi! Phương nói không phải không đúng, tao quyết định rồi, do chắc vé vào vòng trong ,nên chiều nay những trụ cột sẽ vào sân vào hiệp 2 thôi. Không phải vì bán độ mà là tao muốn mọi người dưỡng sức, còn các bạn còn lại được ra sân, riêng Phương nếu mày muốn thì tao sẽ để mày đá nguyên trận.

- Dưỡng sức kiểu gì mà mới đá có 1 trận mà dưỡng. Hắn phản ứng.

- Mày không mệt nhưng tao mệt! (Khanh)

- Mày mệt thì mày khỏi đá nữa đi (Phương)

- Mày không có tư cách gì nói tao hết ! Mày đâu phải đội trưởng (Khanh)

- Tao không có tư cách thì không ai có tư cách hết ! (Phương)

- Thôi hai đứa bây thôi được chưa, tao là đội trưởng, tao có tư cách, chiều nay tao bố trí ai đá là quyền của tao, tóm lại dẹp tư tưởng bán độ, tuân thủ nguyên tắc tao đề ra, giờ thì giải tán.

Giờ ra chơi ngày thứ hai trở nên căng thẳng vì ý định thả trận cuối của một số thành viên đội, không phải vì hắn thích Hương nên chiến đấu vì A1, mà hắn luôn như thế, hắn muốn ra sân thi đấu hết sức với tinh thần tôn trọng đối thủ, chứ không phải đá vì chức vô địch, hắn chơi bóng vì đam mê trái bóng, còn việc thắng thua với hắn chưa bao giờ là quan trọng nhất.

Lớp hắn sẽ đá trận cuối cùng của vòng bảng vào lúc 3 giờ, trong khi mọi người đã đến đến sân thì không thấy hắn và Duy đâu. Thầy Thái trọng tài trận này ra hiệu cho 2 đội chuẩn bị làm thủ tục vào sân:

- Không thấy Phương với thằng Duy đâu ? Vậy Khanh đá cao nhất ở phía trên nhé, Dũng thủ môn, Vinh, tui và Tú sẽ án ngữ trước cung thành phía trên là An và Lâm, thực thi chiến thuật 3-2-1.Không hiểu 2 thằng đó làm gì nữa !

- Chắc thằng Phương bán độ rồi, vậy mà làm ra vẻ thanh cao. (Khanh)

- Mày còn bực nó vụ hồi sáng à, bạn bè không bỏ qua đi, giờ thì vào sân (Thọ)

- Thằng Hào bắt tay thằng Thọ và nói nhỏ: Thế nào bạn hiền?

- Xin lỗi nhé , lớp tui không chịu, các bạn có gắng nhé !

Thằng Hào đỏ mặt, sau màn bắt tay bắt buộc, nó kéo cả đội về phía sáng nói nhỏ điều gì đó. Trong khi đó hắn vẫn còn ngồi ở tiệm sửa xe đạp:

- Nhanh nhanh dùm con chú ơi ! Sắp trễ giờ rồi.

- Xong ngay thôi, hối hoài sao sửa !

Trận đấu diễn ra được 15 phút thì hắn mới tới sân, hắn thấy thằng Duy cũng vừa ở chỗ gởi xe đi vào. Vừa thấy hắn và thằng Duy, cả lớp quay lấy ngay:

- Lạy thánh ! Nãy giờ hai thánh ở đâu vậy ?

- Tui ngủ quên, thằng Duy trả lời tỉnh bơ.

- Xe của tui bị hư, tỷ số thế nào rồi ?

- 2-0

- Hay vậy, ai ghi bàn?

- Hào Em, Ku Lì.

- Ủa lớp mình thua hả.

- Không những thua mà còn 6 chống 7 trên sân kìa.

- Sao lại thế , ủa thằng Khanh đâu.

- Nó bị đuổi khỏi sân do cố ý đánh nguội thằng Hào.

- Èo, sao nó lại đánh nguội thằng Hào.

- Thằng Hào “phan” vào chân nó, mà trọng tài không thổi nên nó “tự xử”.

- Rồi nó đâu rồi !

- Về rồi.

Cả lớp thay phiên nhau trả lời câu hỏi của hắn thì tiếng của thằng Thọ từ ngoài sân:
- Lạy 2 thánh, khởi động lẹ dùm em. Tiếng thằng Thọ vang lên từ trong sân.

- Tụi tao khởi động xong rồi !

- Bóng ra ngoài biên, hắn và thằng Duy được tung vào sân thay cho An và Lâm.

- Hai thằng bây lên luôn đi, chuyển đội hình 2-1-2.

Bóng vừa được ném vào sân thì hắn áp sát ngay lập tức, thằng Ku Lì làm động tác giả với trái bóng chưa được 5 giây thì hắn đoạt được bóng, tiếng thằng Hào Em từ phía sân B10:Lui về tử thủ.

Tụi này chơi phi thể thao quá, nghỉ vậy, hắn di chuyển bóng sang phần sân đối phương chuyền về phía sau cho thằng Thọ, thằng Thọ ra hiệu cho thằng Tú và thằng Vinh lên luôn, lúc này thì chơi luôn chiến thuật tổng lực giống A1, nó nghĩ vậy rồi chuyền bóng dài lên chỗ thằng Duy nơi có 2 chiếc áo của B10 theo sát.

- Đi chỗ khác chơi ! Làm gì theo tao hoài vậy.

- Đi chỗ khác cho mày sút à, tao đâu ngu.

Thằng Duy xoay tới xoay lui lại chuyện bóng về, ở bên kia thằng Dũng lại phát bóng lên, đội 10B10 tuân thủ rất chặt chẽ chiến thuật xe buýt 2 tầng,hắn được đội trưởng B10 chăm sóc đặc biệt, chỉ cần hắn di chuyển là ngay lập tức có 2 đứa áp sát vào. Hiệp 1 trôi qua với tỷ số 2-0 giành cho B10.

(Còn tiếp)

Nhận xét