Ký ức tuổi học trò (Phần 8)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ

Người viết: Lâm Mắt Kiếng

Phần 8: BÍ MẬT CỦA LÂM MẮT KIẾNG



Giờ  ra chơi hôm nay , chương trình phát thanh học đường đưa tin về các trận đấu diễn ra ngày hôm qua, hắn khoái chí ngồi ngay ghế đá trước lớp khi biết hiện tại mình đang dẫn đầu danh sách vua phá lưới của vòng 1. Ngày mai lớp hắn sẽ thi đấu với lớp C12, một chiến thắng nữa là đi vào vòng knock out, thằng Thọ kêu hắn vào lớp, chắc là hợp chiến thuật, vẻ mặt nó có vẻ nghiêm trọng:

- Lớp C12 bị loại khỏi giải rồi, những đội nào chưa đá sẽ được xử thắng 3-0

- Cái gì ? Sao bị loại thế ? Hắn ngạc nhiên trước thông tin của thằng Thọ.

- Lớp C12 chỉ có 7 đứa con trai, trận trước khi đá với B10 , thằng Thụy ẻo lả, giữa trận bỏ ra ngoài, lớp C12 phải 6 chống 7 đến hết trận, nhưng ban tổ chức không chấp nhận việc C12 mượn cầu thủ từ lớp khác cũng như tiếp tục thi đấu 6 chống 7 như trận vừa rồi, nên đã quyết định xử loại.

- Trận rồi B10 thắng C12 bao nhiêu trái ? Thằng Duy tiếp lời của thằng Thọ.

- Thắng 2-1 thôi.

- Cái gì ? 7 thằng không thắng được 6 đứa, vậy trận cuối ăn chắc rồi.

- B10 không dễ đá đâu, tại lớp nó không đoàn kết thôi, mày thấy mấy đứa đá hay có đứa nào ra sân đá trận rồi đâu, tụi nó cãi nhau vụ đội trưởng gì đó nên thằng Hào Em và Ku Lì có đá đâu. Thằng Dũng lên tiếng khi nghe thằng Duy lạc quan thái quá.

- Phải chi tao ra sân được. Thằng Đăng lên tiếng.

- Mày lo nghỉ dưỡng cho khỏe đi, không đá năm nay thì năm sau có gì đâu mà lo! Thằng Thọ trấn an thằng Đăng.

- Mà thằng Lâm đâu? Sao nó không có trong lớp.

- Nó lên văn phòng thay tao rồi. Thằng Đăng nói.

- Vậy chiều mai tụi mình ở nhà ngủ nghỉ cho khỏe, thứ 2 đá trận thủ tục với B10 là xong. Thằng Vinh lên tiếng.

- Không đơn giản vậy đâu, vì cả đội còn giúp thằng Phương giành danh hiệu vua phá lưới nữa. Mà nếu thua trận cuối cơ hội đi tiếp sẽ khó khăn hơn vì đội nhì bảng có thành tích tốt nhất của 3 bảng mới có vé, nên không được chủ quan. Kìa thằng Lâm về rồi kìa.

- Ê Đăng ! Văn phòng Đoàn có thông báo là CLB Phát thanh học đường nhóm Blue Star đang tuyển thêm thành viên, Đăng thông báo xem lớp mình có ai tham gia không nhé !
- Ừ biết rồi.

Tiếng trống báo hiệu hết giờ ra chơi, cả lớp tập trung xếp hàng rồi vào lớp. Thông thường thì khoảng 5 phút sau tiếng trống giáo viên mới xuất hiện, tuy nhiên học sinh phải nghiêm chỉnh có mặt trong lớp và giữ im lặng. Và hôm nay lớp hắn có “khách” đến thăm:

Các bạn cho mình xin ít phút nhé! Một anh lớp 11 bước vào lớp cùng với “bạn ấy” của hắn, trái tim hắn lại rộn rã lên, hắn thấy bạn ấy cũng đang cười với hắn, lần nào cũng thế, cảm giác này thật tuyệt. 2 người họ bước vào lớp, anh lớp 11 đưa tay lên miệng ra dấu im lặng rồi bắt đầu nói:

Chào các bạn ! Mình là Xuân Vĩnh lớp 11A1, hiện tại mình đang phụ trách CLB Phát thanh học đường, hiện tại CLB đang tuyển thêm thành viên phụ trách công việc phát thanh học đường vào buổi sáng ! Nên hôm nay mình ghé lớp để gởi thông tin về hoạt động của nhóm mình và tìm kiếm các bạn có cùng sở thích âm nhạc, và làm phóng viên , MC cho chương trình. Nếu bạn nào có cùng sở thích thì đăng ký tham gia ở chỗ bạn Bí thư lớp dùm mình nhé. Cảm ơn các bạn.

Hai người họ đưa thông tin về chỗ phía thằng Đăng Bò rồi rời lớp. Hắn thì vẫn còn ngẩn theo Hương với sự tiếc nuối lắm, hắn vẫn chưa làm quen được với Hương. Một tia sáng lóe lên trong đầu hắn, đúng rồi, Hương đi cùng cái tên 11 lúc nãy, chắc là Hương là thành viên của CLB rồi, cơ hội đã đến rồi, Hắn cười với suy nghĩ của mình.

-  Ê ! Tao biết cái này hay lắm !

Thằng Thọ kêu hắn, nhìn đôi mắt hắn gian không tả. Không lẻ nó biết hắn thích Hương, không thể nào, hắn có nói cho ai nghe đâu bao giờ? Mà cũng có thể lắm chứ vì người ta nói khi con người ta yêu thì không giấu ai được.

- Cái gì? Mày mà bép xép cả lớp là no đòn với tao. Hắn làm mặt nghiêm nghị với thằng Thọ.

- Ơ, mày vô duyên chuyện thằng Lâm thích con nhỏ Mỹ Vân A1 liên quan gì mày mà không cho tao nói.

- Hả ? Cái gì thằng Lâm thích con Mỹ Vân à, sao mày biết !

- Trời, tụi A1 nói, Mỹ Vân ở đâu là thằng Lâm ở đó ! Học chung 1 nhóm của con Hương Ú, giờ chơi nào nó cũng qua bên đó hỏi bài con Hương bạn thân của con Vân. Chưa kể việc tao thấy nó hay lén nhìn con Vân từ xa nữa !

- Vậy à ! Nhưng cũng không được nhiều chuyện, tội nghiệp nó.

Hắn cười nhẹ nhỏm , hên quá không phải chuyện của mình. À mà khoan nó nói là thằng Lâm thích con Vân, vậy là thằng Lâm với Hương không có liên quan gì, hắn cười khoái chí, mọi bí ẩn lâu nay đã được vén màng cả rồi, hắn thấy lòng mình vui một cách lạ, hắn cảm giác có 1 điều gì đó thật mới mẻ, hắn giơ tay phát biểu, hắn xung phong đọc bài văn cho cả lớp nghe, … thật là khác hắn với những ngày thường. Hết giờ học hắn lại chỗ của thằng Lâm, vỗ lên vai nó và nói:

- Tui biết rồi nha !

- Biết vụ gì ? Thằng Lâm ngơ ngác không hiểu là chuyện gì, nhìn hắn với ánh mắt ngạc nhiên.

- Ông thích Mỹ Vân A1 đúng không ?

- Đâu có, ai nói bậy nói bạ thế ! Lâm đỏ mặt, trả lời chống chế, rồi quay mặt chỗ khác.

- Tui nhìn là tui biết liền hà?

- Đồn đại bậy bạ thôi ! Nói rồi Lâm vác cái cặp đi ra khỏi lớp nhưng hắn vẫn bám theo và tiếp tục:

- Ông có cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi gặp Mỹ Vân không ?

- Không có ?

- Ông có thấy là mình lúc nào cũng muốn nhìn thấy Mỹ Vân không?

- Không có luôn !

- Vậy ông có cảm thấy nhớ nhung mỗi khi xa cách không?

- Không có luôn.

- Vậy thì thôi, thật ra Mỹ Vân là lớp trưởng học cùng lớp với tui hồi năm cấp 2. Tui cứ ngỡ ông thích nó, nên giúp đỡ !

- Ơ khoan đã. Thằng Lâm nhìn hắn và nói:

- Có thật là bạn cùng trường với Vân không ?

- Hắn cười khoái chí cuối cùng cũng chịu khai:

- Cùng lớp luôn, ngồi kế bên luôn và đặc biệt là khá thân thiết đấy.

- Vậy Phương có biết Vân có bạn trai chưa ?

- Thấy chưa ! Biết ngay là Lâm thích Vân mà ! Hắn khoát tay lên vai Lâm rồi làm ra vẻ bạn tốt lâu năm vậy:

- Chưa ! Mà ông yên tâm đi , tui sẽ nói giúp ông trước mặt Mỹ Vân, đảm bảo nó sẽ thích ông
- Mà tự dưng sao tốt với tui vậy ? Câu hỏi của Lâm làm hắn bị đơ trong đôi chút.

- Thì tụi mình là bạn mà, thôi ông về đi , mọi chuyện đã có tui lo. À mà khoan ! Tý nữa ghi danh sách đăng ký tui gia nhập CLB Phát thanh học đường với nhé.

- Ờ ! Sao nay lại có hứng thú với hoạt động Đoàn trường thế ?

- Lo về đi, hỏi nhiều quá ! Nhớ nhiêu đó được rồi.

- Tui đâu phải Bí thư đâu ?

-  Nhưng ông có tham gia đúng không ?

-  Ừ

-  Vậy thì ghi dùm tui luôn, lại hỏi nhiều.

-  Ừ.

Lâm vừa đi vừa suy nghĩ, điều gì đang xảy ra không biết rõ ràng là nó hỏi mình quá trời vậy mà nó bảo mình hỏi nhiều. Còn Hắn thì ba chân bốn cẳng chạy ra nhà xe, để chạy theo kịp Hương, Lo nhiều chuyện với thằng Mắt kiếng quên mất.Hắn nghĩ thế rồi chạy xe thật nhanh về phía trước.

(Còn tiếp)

Nhận xét