Ký ức tuổi học trò (Phần 7)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ

Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 7: MỘT GIỜ KIỂM TRA



Hắn trở về mặt đất với ngày mai có giờ kiểm tra một tiết môn Giáo dục công dân sau một loạt sự tung hô của các bạn cùng lớp, hắn căng mắt ngồi học mà chẳng chữ nào đi vào đầu hết, hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Giật mình hắn thức dậy thì trời đã sáng, thế này là tiêu rồi, hắn nghĩ thầm. Hắn vội vã chuẩn bị tập vở , quần áo rồi hắn lật đật chạy đến lớp, điều mà hắn cũng bất ngờ là mọi người đều có mặt trong lớp khá sớm, ai cũng cấm cúi bận rộn, nhỏ Lan quay xuống hỏi hắn:

- Chép bùa chưa ?

- Chưa ! Tối mệt quá ngủ quên mất,…

- Téng téng téng teng, 10K. Thằng Thọ  xuất hiện kế bên hắn và đưa cho hắn quyển giáo dục công dân đã được thu nhỏ còn 20%.

- Sài nguyên năm, đỡ tốn kém.

- Ờ nhờ mày, nếu không tao chết chắc rồi, tiền nè.

- Khỏi, tao với mày mà tiền bạc cái gì, thằng Thọ đáp lời.

- Èo, vậy tao cảm ơn nha.

- Ơn nghĩa gì, tý mày lật tao chép.

- Là sao ?
- Tao đâu có kinh nghiệm lật bùa mày biết rồi mà, mày lật tao chép.

Thời gian 5 phút trước khi vào tiết , cả lớp căng thẳng lạ thường, ai cũng chuẩn bị “đồ nghề” trước khi thầy vào lớp. Tiếng của thằng Thương ngoài cửa lớp vang lên: tụi bây ơi thầy tới,  cả lớp nhanh chóng ngừng ngay khâu “chuẩn bị”. Thầy Định bước vào lớp, cả lớp đứng dậy chào thầy, thầy ra hiệu cho mọi người ngồi xuống:

- Các em lấy giấy ra hôm nay chúng ta làm bài kiểm tra 1 tiết, cả lớp nháo nhào lên:

- Cho tao xin đôi giấy !

- Cho tao nữa !

- Còn tao !

- Mày có giấy rồi xin làm gì?

- Để dành mai chiều kiểm tra nữa !
- Biến …

Các anh chị ổn định được chưa ? Tiếng thầy nói to từ phía bục giảng, đủ để cả lớp 43 con người ta, im râm rấp. Thầy Định xuất thân từ ngành công an, một biến cố trong đời đã đưa thầy về với ngôi trường cấp 3 này, thầy phụ trách giảng dạy 2 môn: Giáo dục Quốc Phòng và Giáo dục công dân, tuy không phải là “dân chuyên sư phạm” nhưng cách giảng bài của thầy rất lôi hút, trong môn giáo dục công dân, thầy thường đem các vụ án mà thầy đã tham gia phá án làm ví dụ cho từng chuẩn mực đạo đức,  còn giáo dục quốc phòng thì thầy tường thuật rất nhiều trận đánh chống giặc ngoại xâm của dân tộc thông qua tấm bản đồ tổ quốc, từng vùng miền và lịch sử hình thành được thầy vẻ nên rất rõ ràng trong đó ấn tượng nhất là trận hải chiến Hoàng Sa- trận thủy chiến đương đại trong lịch sử dân tộc. Thầy luôn quan niệm mình phải người luôn nung đúc và truyền lửa tinh thần yêu nước cho học sinh ngày nay, và học sinh của thầy phải biết được để có được ngày hôm nay thì đã có rất nhiều người đã ngã xuống, xương và máu của họ thấm trên màu cờ của Tổ quốc, với thầy sự hy sinh vì tổ quốc vì dân tộc bao giờ của là thiêng liêng và cao đẹp nhất.

Học sinh trong trường ai cũng sợ và nể thầy,một phần vì thầy rất nguyên tắc và phần khác là vì thầy là thành viên có tiếng nói quan trọng trong hội đồng xử lý kỷ luật học sinh tại nhà trường. Thầy có những quy tắc bất thành văn mà bất cứ học sinh nào của thầy nếu vi phạm thì điểm 0 ngay lập tức như : Chữ Việt Nam không được biết tắt, thầy nói có thể viết tắt bất cứ từ gì nhưng tên nước thì không, không được viết chữ tiếng Anh thay cho chữ tiếng Việt ví dụ như : of , on , in, … thay cho các từ tiếng Việt tương đương, biết sai nhận lỗi thầy cho qua còn nếu cố chấp thì hậu quả vô cùng ghê gớm,… và một điều nữa ở thầy là thầy không có thói quen ghi lỗi học sinh vào sổ đầu bài mà tự mình giải quyết và nhắc nhở cũng chính điều này làm học sinh đặc biệt yêu mến ông thầy “cảnh sát”. Câu nói của thầy đã đi vào huyền thoại với các thế hệ học sinh ở trường là : Các anh chị có thể làm tất cả những gì mình có thể, miễn sao không để tôi nhìn thấy là được.

Thầy vừa đọc đề xong thì tiếng thằng Thọ vang trong tai của hắn:

- Phương ơi trang10 ! Trang 10 , Phương !

- Èo mày biết trang nào luôn sao mày không học ?

- Hôm qua đá bóng về mệt, học gì nổi …

Hắn thò tay vào trong túi quần, lấy sấp giấy photo hồi nãy ra , mắt nhìn một vòng xung quanh, thầy vẫn ngồi bất động trên bục giảng, hình như thầy đang đọc gì thì phải, nhỏ Xuân ngồi phía trên làm gì thế nhỉ, tự dưng vén áo dài lên, èo nhỏ này ghê, dán bùa trong áo dài luôn; nhỏ Lam làm bài mà cứ nhìn chăm chăm vào cây thước bằng nhựa đen, chắc là chép bùa lên trên đó rồi, còn thằng Quý chắc đã viết bùa trên bàn, bàn học được đánh sơn bóng, nên nếu viết bùa bằng viết chì sẽ dễ nhìn thấy và dễ xóa đi, thằng này cao tay thật, nhỏ Thư đang chép bài khí thế từ chỗ Yến lớp trưởng, thằng Dũng thì đang chép bài từ chỗ thằng Lâm, tụi này số thật đỏ, phía dưới thằng An viết gì nhiều thế nhỉ, còn thằng Khanh thì dám lật tập chém luôn, thằng Duy thì làm bài chưa mà nằm ngủ luôn thế,… mà nó ngồi kế nhỏ Ngân cũng không cần phải lo, Ngân thuộc nhóm siêu nhân của lớp, … Ai cũng làm bài cặm cụi.

- Ê, chép đi pa ! Thằng Thọ nhắc nhở hắn.

- Ừ từ từ nhìn thầy đi.

- Trang 10 đoạn 2 !

- Èo, mày biết luôn đoạn hả,

- Chép đi nói nhiều quá !

Hắn cuối đầu chép cặm cụi, trong khi thằng Thọ thì chép lại từ bài của hắn.

- Mày viết chữ khó coi quá ! Đọc đi !

- Đọc cho thầy để ý à !

- Tôi không để ý đâu, cứ tự nhiên !

Hai đứa nhìn lên, T… H… Ầ…Y ….Y …Y , Hai đứa bẽn lẽn, mặt mài tái mét, hắn đưa thầy sấp tài liệu thu nhỏ. Thầy nhìn 2 đứa cười:

- Chép nảy giờ trên 5 điểm rồi, tài liệu còn lại nộp ra hết nhanh lên !

Hắn lúng túng rõ ràng là hắn đã nộp cho thầy hết rồi, thằng Thọ nó lôi trong túi quần 1 quyển tài liệu thu nhỏ như cuốn nó đưa cho hắn hồi đầu giờ.

- Còn kế hoạch C nữa ! Thầy nhìn nó nói tiếp:

- Dạ … ! Sao thầy biết !

- Không biết sao tôi làm thầy của em được !

Thằng Thọ đưa tay vào túi quần lôi ra thêm 1 quyển nữa…. Thầy lấy 3 quyển tài liệu thu nhỏ rồi đi về phía trên, để lại cái vẻ mặt ngơ ngác của thằng Thọ, làm sao mà thầy biết nó photo 3 quyển tài liệu thu nhỏ, mãi về sau trong 1 lần về thăm thầy thì nó mới biết trong lúc nó chém gió với chủ photocopy thì thầy đang uống trà đàm đạo với người nhà quán photocopy đó.

- Anh photo cho em 20%  3 quyển thế này.

- Em photo chi nhỏ thế, làm bùa à.

- Dạ … làm 1 lần luôn xài cả năm cho đỡ tốn kém anh à.

- Mà nếu vậy photo 1 quyển được rồi sợ tốn kém mà photo 3 bản.
- Đành là vậy nhưng ông thầy Cảnh sát trường em ghê lắm , phải có kế hoạch C mới được.

Thì ra thầy phát hiện kế hoạch C của nó là như thế.

Các anh chị nào có đồ nghề thì tự giác cất vào, Anh Nguyễn Hoàng An mà còn ném bài cho anh Nguyễn Quang Vinh thì đừng trách tôi độc ác nhé. Không học bài thì 5 điểm được rồi, không lẽ không học chữ nào mà đòi 10 điểm.

Cả lớp hơi hoảng, tụi nó dẹp “đồ nghề” râm rấp,… thầy về phía bàn giáo viên rồi nói tiếp:Anh Huỳnh Quốc Dũng chép bài của anh Chế Trường Lâm thì chép trọn vẹn ý người ta, lần trước anh chép 1 câu bỏ 1 câu, sao tôi chấm điểm được. Giờ thì hắn và cả lớp hiểu ra vì sao bài kiểm tra lần trước thằng Dũng có 2 điểm, vì nó sợ thầy phát hiện bài giống nhau nên chép 1 câu bỏ 1 câu, ai ngờ thầy cũng biết được. Thời gian còn lại hắn bắt đầu ghi hết những cái ví dụ mà thầy kể vào bài làm, công nhận những ví dụ thực tế dễ nhớ dễ đi vào lòng người hơn lý thuyết suông. Hết giờ nộp bài cả lớp thở phào nhẹ nhỏm và nó và thằng Thọ là người vui nhất vì thầy vẫn như mọi khi, sổ đầu bài trống trơn, cả lớp bắt đầu tiết học thứ hai trong thoải mái.
(Còn tiếp)

Nhận xét