Ký ức tuổi học trò (Phần 28)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ


Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 28: MÙA YÊU ĐẦU



-          Tao mà biết đứa nào bẻ trụi mấy cây bông hồng trước nhà tao thì xác định luôn với tao, đêm qua nghe chó sủa quá trời là tao nghi rồi. (Thọ)

-          Có mấy cái bông mày làm gì phát gốm thế Thọ, ai biểu mày trồng ngoài đường đi làm gì cho người ta bẻ, trồng trong nhà có an toàn hơn không. Hắn vẫn bình thường trước câu nói của thằng bạn thân dù rằng hắn là “hung thủ” của vụ án đêm qua.

-          Đâu ngoài đường, sát bờ rào nhà tao, tao trồng để dành tặng người yêu, chưa kịp tặng là bị trụi mẹ nó rồi !

-          Vậy thì bỏ đi dù gì mày cũng chưa có người yêu mà Thọ.

-          Mày không cần xát muối vào nổi đau của tao đâu. Bực mình !

-          Thôi bỏ đi giận làm gì. Hắn nói kiểu trấn an thằng bạn thân của mình, hắn hiểu nếu thằng Thọ mà biết hắn bẻ trụi mấy cây hoa hồng trước nhà nó thì hắn cũng khó mà yên ổn, nên hắn tìm cách chuyển đề tài sang một trang khác, lớp hắn và cả trường hôm nay đều đưa tin nóng bỏng đội bóng vô địch toàn trường giải 20/11 bị đội bóng nữ cùng lớp đánh bại với 2 bàn không gỡ, tin 1 đồn 10, đội bóng nữ lớp hắn trở thành hiện tượng của trường và tự dưng trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho cup vô địch giải 8/3. Trong khi đó một tin giựt gân không kém được hội chem chép rỉ rã vào tay nhau : “Thằng Khanh Trâu đang tán lớp trưởng”.

Lớp trưởng Yến là người hay cười và rất hoạt bát học tập cũng khá nổi bật trong khi thằng Khanh thuộc nhóm “não phẳng” không học hành gì hết ngoài bá bóng hay thì nó không có lấy 1 ưu điểm nào, học sinh nhóm cầm đèn đỏ, thái độ chấp hành nội quy nhà trường kém, hay đọc truyện trong giờ học và nổi bật là vừa ra hội đồng kỹ luật tháng trước vì dám đánh con thầy hiệu trưởng. Chuyện cũng chẳng có gì to tát, thằng Khanh chơi cùng tiệm net với con thầy Hiệu trưởng, hai đứa giành máy với nhau và cuối cùng là thằng Khanh cho vào mặt con thầy hiệu trưởng một đấm chảy máu mũi, và sau đó hai  đứa đều bị cảnh cáo trước toàn trường. Nên chuyện thằng Khanh đòi tán nhỏ Yến là chuyện phi lý đến mức buồn cười, ai có thể chứ lớp trưởng Yến thì làm gì chịu cái thằng lông bông như thế.

-          Tao phát hiện trong hộc bàn của nhỏ Yến ngày nào cũng có 1 cành hồng hết, từ việc nhà mày bị trụi bông đến việc hoa hồng xuất hiện trong hộc bài nhỏ Yến, tao đi đến một kết luận hung thủ chôm hoa nhà mày và người tặng bông cho nhỏ Yến là 1 người. Thằng Cường Nấm Rơm hùng hồ phân tích như thám tử Cônan sau khi nghe câu chuyện của thằng Thọ và hắn.

-          Nhỏ Yến được tặng hoa hơn tháng nay rồi, bạn Thọ mới bị trụi hôm qua thôi, bạn Cường không biết thì đừng tỏ ra nguy hiểm. Nhỏ Dung bàn trên quay xuống tiếp tục chủ đề đang hot.

Cả bọn tranh luận ồn ào cả lên khiến hắn hơi bị nhột nhột , hắn bẻ hoa nhà thằng Thọ có liên quan gì đến việc nhỏ Yến được tặng bông, thế mà tụi nó cũng liên kết lại thành 1 chuyện được, tụi này đúng rảnh, giờ ra chơi của lớp từ khi lên 11 thì chủ đề chuyện tình cảm lại là chủ đề chính, đứa này thích đứa kia , đứa kia thích đứa nọ chứ không còn là chuyện bộ phim này, bộ phim kia hay anh ca sĩ này cô ca sĩ kia như năm học lớp 10 nữa. Thời gian đầu hắn cũng bị cả lớp trêu ghẹo về chuyện quen với nhỏ Hương, nhưng dần theo thời gian những mối tình mới khiến mọi người quan tâm hơn chuyện của hắn, giờ thì không có chuyện gì nổi bật bằng chuyện những đóa hoa hồng trong hộc bàn cô lớp trưởng , hắn biết chủ nhân của những bông hoa đó là ai tuy nhiên hắn không giống thằng Thọ chuyện gì cũng đồn thổi lên, hắn giữ bí mật này và cũng nhiều lần cũng khuyên chủ nhân của những cành hoa thay đổi tính cách rồi chấn chỉnh việc học thì mới có thể ghi điểm trong mắt lớp trưởng, nhưng thằng Khanh nói chuyện yêu và chuyện học là 2 chuyện khác nhau, nó không quan tâm lời hắn nói. Tuy nhiên hắn cũng biết nhỏ Yến lớp trưởng biết chủ nhân của những đóa hồng mỗi ngày này là ai, chắc chắn là nó cũng có ý với thằng Khanh nên mới đem về nhà, chứ không đem bỏ sọt rác rồi, nhưng nhìn kiểu gì cũng không hiểu lớp trưởng thích con trâu già đó ở điểm nào.

Rồi hôm qua nếu hắn mà không xuất hiện sớm thì anh bạn thân Lâm Mắt Kiếng của hắn bị đánh mềm xương , con trai gì đâu mà như cọng bún thiêu không có tý sức để phản kháng. Chuyện là hôm qua, lúc tan học về Lâm bị 2-3 tay bên Trung tâm giáo dục thường xuyên kiếm chuyện kiểu như ganh gái:“Pé Vân là mẫu con gái đại ca tao thích, mày tránh xa nó ra không thì tao cho ăn đòn mỗi ngày khỏi đi học luôn”, trong suy nghĩ của hắn lúc đó chắc chắn là thằng Lâm sẽ dạ dạ rồi bỏ đi, nhưng thằng bạn của hắn lại khẳng khái nói to rõ và âm thanh đủ để 3 thằng bự con kia cho 1 trận :Vân là bạn gái của tui, mấy bạn mới là người đừng nên quấy rầy Vân nữa, nếu không phải vì chuyện nhỏ Hương nghỉ tiết về sớm, thì hắn cũng không xuất hiện kịp thời giải cứu thằng bạn của mình, tuy không thuộc nhóm anh chị của nhà trường nhưng hắn cũng thuộc dạng không phải ai muốn ăn hiếp là được, 3 thằng bự con nhưng kiểu lấy thịt đè người bị hắn “dạy dỗ” cho một trận cho chừa thói ỷ to bự ăn hiếp nhỏ. Mà qua việc này hắn cũng phát hiện khi yêu con người ta trở nên vĩ đại và không hề sợ sệt điều gì cả, ngay cả thằng bạn gầy nhôm nổi tiếng nhát gan như hắn cũng trở nên bản lĩnh và dũng cảm.
Mà dường như lớp hắn ai  cũng vào mùa yêu hết rồi thì phải, đôi lúc hắn phát hiện ánh mắt vội vã của thằng Phúc mỗi khi Xuân Anh xuất hiện, nó thích Xuân Anh nhưng không dám nói thằng Thuận thích Xuân Anh cũng không dám nói, thằng Sơn cũng thích nhưng không nói, túm lại là cả 3 thằng nó đều biết 2 đứa còn lại thích nhỏ bạn cùng lớp với mình nên cả 3 đứa cứ thích cứ để đó mà cứ im lặng. Rồi Minh Duy cũng tò tò theo sau xe của bạn Ngân thủ quỹ mỗi khi tan học giống y chan hắn tò tò theo nhỏ Hương, bạn An cũng đi đường vòng vòng xa nhà để đi về cùng với bạn Tú lớp C11,  tình yêu ở tuổi học trò có phải là cứ tò tò chạy theo sau để được chung đường để được gần nhau thêm lâu tý nữa.

Lo nhiều chuyện nãy giờ hắn quên mất chuyện hắn đã hẹn với nhỏ Hương tại thư viện vào giờ ra chơi hôm nay, ba chân bốn cẳng hắn chạy nhanh đến dãy A , thư viện của trường, thấy hắn thở hào hển nhỏ Hương nhìn hắn khẻ cười trong rất rất duyên.

-          Xin lỗi, Phương lại quên mất .

-          Có gì đâu mà phải xin lỗi chứ, Hương định nhờ Phương phụ Hương tìm mấy cuốn sách về phong trào đấu tranh của phụ nữ thế giới dẫn đến sự ra đời của ngày 8/3 đó, nhưng mà Hương tìm được rồi.

-          Phương xin lỗi, đầu óc Phương dạo này có vấn đề sao sao á !

-          Gì mà Phương xin lỗi hoài thế, bộ Phương không biết nói gì ngoài xin lỗi sao.

-          À thì là… Một chút bối rối khẻ thoáng qua khi hắn nhìn vào đôi mắt của  Hương , rõ ràng là hắn và Hương đã là ghệ gộc với nhau rồi vậy mà hắn vẫn cảm thấy rất bối rối mỗi khi ngồi gần Hương, đối diện và nhìn vào đôi mắt ấy. Nhỏ Hương vừa nói vừa cười vừa ôm mấy quyển sách đến chỗ bàn cô Thủ thư để đăng ký mượn về nhà. Hắn thì đi theo sau, hắn quên mất là mình phải nói để Phương cầm hộ, lại quên… thật là dạo này hắn sao sao ấy, chẳng nhớ những chuyện quan trọng ngay trước mắt mình phải làm. Hắn và nhỏ Hương rời thư viện , tình cờ hắn thấy thông tin trên bảng thông báo của lớp nhỏ Hương tan học nhỏ Hương sẽ ở lại dọn vệ sinh phòng học cùng với tổ của mình, tự dưng hắn nghỉ ra một sáng kiến mang tầm vóc quốc tế.

-          Hương vào lớp đây, tý trưa Phương khỏi đợi Hương về, hôm nay Hương về trễ một tý.

-          Ừ Phương biết rồi, nhưng Phương cũng có tý chuyện phải vào lớp Hương, gặp thằng Tân ấy mà, chuyện giao hữu đá bóng với nhau. Không biết nhỏ Hương có nhận ra hay không mỗi lần hắn nói dối là hắn lại gải đầu và câu nói vừa rồi của hắn đi kèm với hành động gải đầu liên tục. Hắn kéo Tân (tổ trưởng tổ của Hương) ra ngoài lớp rồi to nhỏ điều gì đó cho đến khi mà trống báo giờ ra chơi kết thúc hắn mới chịu về chịu về lớp, vẻ mặt hí ha hí hửng của hắn là biết ngay chuyện hắn to nhỏ với thằng Tân đã thành công trọn vẹn.

Cả tổ nhỏ Hương bỏ về hết sau khi tan học theo đúng lời nan nỉ của hắn, nhỏ Hương vốn là người có trách nhiệm cao trong mọi việc nên nhỏ vẫn ở lại quét dọn dù không biết điều gì đang xảy ra, chừng được 5 phút nhỏ Hương thấy hắn tay cầm cây lau nhà, cây cầm xô nước tiến vào lớp. Lần đầu tiên nhỏ Hương thấy hắn quần ống săn ống xổ đi đi chân không xách nước như vậy, nhỏ khẻ cười với ánh mắt đầy ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn xuất hiện.
“Phương qua phụ Hương quét dọn , mà Hương ngồi yên 1 chỗ nhìn Phương làm là được hì”. Hắn lấy chổi quét phòng học, chạy ra phía nhà vệ sinh xách nước phụ nhỏ Hương dọn phòng, nhỏ Hương thì vui lắm vì ít ra trong những lúc nhỏ khó khăn thì hắn luôn xuất hiện, nhưng nhỏ đâu biết chính hắn là tác giả của việc nhờ thằng Tân kêu cả tổ về để nhỏ Hương ở lại một mình, thế nào ngày mai nhỏ cũng sẽ biết chuyện hắn bày trò này, nhưng không sao giờ thì hắn đang rất là vui, lâu lâu hắn mới có dịp gần nhỏ Hương như vậy, này thì lau bảng, này thì quét lớp, lau sàn, đỗ rác hắn cùng nhỏ dọn dẹp đến tan tiết 5 cũng xong.

Chiều nay nhỏ Hương học bồi dưỡng học sinh giỏi ở tiết 2 buổi chiều nên nhỏ không về nhà, hắn cũng gọi về nhà trưa nay hắn không về mặc dù chiều nay hắn chỉ có đi học thêm ở nhà cô Tâm mà đến 5 giờ chiều mới vào (tức là hết tiết 5 tại trường). Hắn chở nhỏ Hương ra ngoài ngã tư trên chiếc xe đạp mà cha hắn mua cho khi hắn đậu vào lớp 10, vì nhỏ Hương đi xe đạp nên hắn không thích đi xe điện, dù gì xe đạp cũng dễ tình tang với nhỏ Hương. Hai đứa ghé một quán dành cho học sinh ở  ngã tư, hắn bắt gặp Tài Cao Kiều và Nhỏ Hương Mập A1 đang ngồi trong quán, hắn giơ tay khẻ chào, thằng Tài ra dấu im lặng, xem ra lớp hắn có duyên với A1 thật ngoài hắn và tên Lâm Mắt Kiếng giờ là bạn Tài Cao Kiều, nhỏ Hương tỏ ra ngại ngùng, có lẽ nhỏ cũng giống hắn, lần đầu tiên đi ăn với người yêu, mà nhỏ mắc cở cũng phải đâu có mấy khi được “trai đẹp” dẫn đi ăn, hắn cười với suy nghĩ của chính mình. Buổi trưa của hắn và nhỏ Hương là món hủ tiếu thịt heo, trong khi nhỏ Hương vừa từ tốn vừa nhã nhặn thì hắn ăn liền 3 tô cho đến khi ợ 1 cái mới dừng lại, … ơ hắn quên điều gì hay sau ấy… Hắn nhìn nhỏ Hương với ánh mắt hốt hoảng,… lần đầu đi ăn với gái… lần đầu… hắn quên mất nhỏ Hương,… nên cứ ăn tự nhiên như không có ai hết, nhìn vẻ mặt hốt hoảng kèm theo cái vẻ ngố ngố của hắn khiến nhỏ Hương khẻ cười…

Nhỏ có cười hắn việc ăn uống đâu mà hắn hốt hoảng thế, mà nhỏ thích cái vẻ tự nhiên của hắn, hắn luôn cư xử thật với tính cách của mình. Nhỏ mến hắn vì đơn giản hắn là mẫu bạch mã hoàng tử từ trong câu chuyện cổ tích của mẹ bước ra, tuổi thơ của nhỏ trôi qua êm đềm bên cạnh hắn. Mặc dù ngày xưa hắn tinh nghịch và phá phách, hắn lại hay hiếp đáp nhỏ Hương  nhưng trong suy nghĩ của Hương hắn lúc nào cũng là một chàng trai năng động và tốt bụng và ít nhất hắn cũng đã thay đổi bản thân rất nhiều từ khi hắn gặp lại nhỏ cũng chính vì điều này nhỏ luôn quý trọng tình cảm hiện tại của 2 đứa .

Năm học 11 của hắn và nhỏ Hương trôi qua với những ngày 2 đứa đèo nhau đi học, cùng nhau tham gia các hoạt động tại Đoàn trường, hắn vừa tham gia đá bóng vừa tham gia văn nghệ, miễn đâu có giọng nói của MC Hương là nơi đó có bóng dáng của hắn, mặc dù tham gia nhiều hoạt động như vậy nhưng hắn vẫn giữ thành tích học tập rất tốt, hắn luôn xuất hiện trong danh sách 3 học sinh xuất sắc nhất lớp, những năm tháng trung học cùng với nhỏ Hương chính là những ký ức đẹp nhất, ngọt ngào nhất mà hắn có. Những người bạn cùng lớp của hắn như Lâm Mắt Kiếng, Hải Đăng, Thọ Mò, … đều có những câu chuyện riêng cho mình giống như hắn, gã Lâm Mắt Kiếng với Mỹ Vân có một câu chuyện tình yêu đầy sóng gió và bão tố chứ không im ả và “người lớn” như hắn và nhỏ Hương. Hai đứa nó thường cãi nhau và giận hờn nhau vu vơ suốt cả ngày, hiếm khi thấy bọn nó ngọt ngào với nhau nhưng khi đã ngọt với nhau thì sến diêm dúa. Hải Đăng với Tiểu My không thường xuất hiện cùng nhau, cả 2 đều bận rộn với các hoạt động của riêng mình, tụi nó yêu nhau qua quyển nhật ký tình yêu mà mỗi bên giữ 1 quyển, mỗi ngày đều viết lại hoạt động của mình, suy nghĩ của mình rồi 1 tuần lại trao đổi với đối phương… Mà lời văn trong 2 quyển nhật ký ấy thì sến súa không chịu được. À xíu nữa thì quên, không giống như mọi người tưởng tượng,đội bóng nữ lớp hắn xuất sắc vượt qua vòng loại và tiến sâu vào trận Chung kết và chỉ để thua đội bóng 12A1  sau lượt đá luân lưu. Câu chuyện tuổi học trò của hắn cùng Hương và những người bạn cứ lặng lẻ trôi qua nhanh , thoáng trong phút chóc, hắn đã là học sinh cuối khóa, trước mắt hắn là kỳ thi tốt nghiệp và kỳ thi Đại học và cả những ước mơ, những chân trời khác đang chờ đón.

(Còn tiếp)

Nhận xét