Ký ức tuổi học trò (Phần 26)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ


Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 26: TRẬN CẦU KỲ LẠ




-          Thằng Cường lên kế hoạch tập luyện mới rồi kìa ! (Hắn)
-          Tập với luyện, trợ lý huấn luyện viên lại khiêm luôn vệ sĩ, tao thấy thằng Cường làm cho quá, chứ có dễ gì qua được vòng đấu loại. (Thọ)

-          Thôi kệ nó đi, cứ đi cho nó vui, mà con Trâm lực sút bá đạo thiệt, tuy là con gái mà nó sút căng không kém gì thằng Duy lớp mình. (Hắn)

-          Nhưng nó dứt điểm có tốt tý nào đâu ! (Thọ)

-          Mày có để ý à ! (Hắn)

-          Ừ thì nhìn nó sút toàn chết chim chóc ! (Thọ)

-          Thôi kệ đi, chiều nay rủ tụi thằng Khanh đi tập chung cho vui (Hắn)

-          Tụi nó làm biếng dễ gì đi, sáng 2 thằng nó lên phòng Y tế nằm ngủ tới giờ chưa về nữa kìa. (Thọ)

-          Học với hành toàn là ngủ ! (Hắn)

Thằng Đăng và thằng  Lâm từ ngoài lớp đi vào, tiến ngay đến chỗ hắn và thằng Thọ cũng đang ngồi:

-          Cường ơi, Trâm ơi, Yến ơi qua chỗ thằng Phương họp tý. Thằng Đăng gọi vọng những nhân vật “nồng cốt” của đội bóng lại để triển khai những thông tin mà nó vừa đi họp trên văn phòng về.

-          Đầu tiên là về giải đấu chào mừng ngày Quốc tế phụ nữ sẽ không có vòng bảng sơ loại như dự kiến mà là đấu loại trực tiếp do không đủ số lượng đội như dự kiến đề ra.

-          Thế thì quá hay, mục tiêu của mày thành hiện thực rồi Cường , không có đấu loại thì mặc nhiên là đã vượt qua vòng đấu loại. (Thọ)

-          Khoan vui mừng sớm thế, tui có nói xong đâu mà chen vô thế ! (Đăng)

-          Ờ thế thì tiếp đi .

-          Do chỉ có 15 đội nên khi bốc thăm chia trận lớp mình được miễn đá trận 1/16 vào thẳng trận 1/8. (Đăng)

-          Thế lại càng ngon, không đá gì hết vô tới tứ kết luôn, đúng là lớp mình số đỏ thấy ghê. (Thọ)

-          Vậy thì tao càng phải tăng cường tập luyện cho các bạn để đảm bảo mục tiêu trận chung kết (Cường)

-          Nhưng chính mày vừa giảm xuống là vượt qua vòng bảng mà !(Thọ)

-          Ừ thì vòng bảng 3 trận giờ cũng phải đá 3 trận. (Cường)

-          Thế này thì Yến với các bạn phải cố gắng mới được, chỉ đá có 3 trận là vô địch rồi. (Yến)

-          Chiều nay đi tập nữa hả Cường ! ( Hắn)

-          Ừ đi chứ ! (Cường)

-          Nhưng tụi kia bị xổ đùi, tụi nó đòi nghỉ kìa. (Yến)

-          Yến nan nỉ tụi nó đi, còn có 1 tuần nữa là thi đấu rồi mà giờ không chịu tập thì làm sao thắng được. Cường rất quan ngại về thái độ tập luyện của các bạn. (Cường)

-          Ừ để Yến nói mấy bạn. Mà tụi mình mua đồ thi đấu rồi nè ! 2 bộ 1 bộ sân khách, 1 bộ sân nhà. (Yến)

-          Èo chưa đá đấm gì đã mua 2 bộ , lỡ đá có 1 trận thì sao.(Thọ)

-          Thọ vô duyên quá, mục tiêu là vô địch đó ! (Trâm)

-          Ờ sẽ vô địch nếu các đội còn lại cũng không biết đá bóng như đội lớp mình. (Thọ)

-          Thôi thôi dừng cái vụ bóng đá đi, còn thông tin cần nói tiếp đây nè ! (Đăng)

-          Vụ gì nữa vậy (Hắn)

-          Tháng này sẽ tổ chức Hoạt động ngoài giờ chung cho toàn khối với chủ đề Thanh niên và Các tệ nạn xã hội, cô kêu chuẩn bị mỗi lớp 1 tiết mục văn nghệ xung quanh chủ đề đó và cử đội thi kiến thức ma túy, HIV AIDS. Xa một tý là đêm thi học sinh thanh lịch vào ngày 26/3, mỗi lớp sẽ có 1 đội thi học sinh thanh lịch. (Đăng)

-          Để Lâm làm kế hoạch cho, dù gì Lâm cũng có nhiều kinh nghiệm trong hoạt động tháng 3 (Lâm)

-          Ừ vậy giao cho Lâm thực hiện, thống nhất vậy rồi báo lại cho cô chủ nhiệm. (Yến)

-          Ừ quyết định vậy đi, trước khi giải tán, nhớ chiều nay 3 giờ nhắc các bạn nữ đi tập nha Yến, Trâm cũng vậy nha nhắc các bạn đi tập. (Cường)

-          Ok ! Rõ rồi thưa huấn luyện viên (Trâm & Yến)

Vậy là trong tháng ba này, lớp hắn có nhiều hoạt động phải tham gia, và hắn cũng cảm thấy nô nức trong lòng, vì mỗi lần có hoạt động ở trường ở khối hắn lại có cơ hội làm vip trong mắt của Hương. Giờ thì ráng nuốt cho xong 2 tiết Văn rồi về ngủ một giấc, chiều nay sẽ lại là một buổi chiều bận rộn.

Chiều hôm đấy cả nhóm nữ tập hợp sớm hơn giờ quy định vì thằng Cường hứa ủng hộ mỗi đứa 1 ly nước mía nếu đi đúng giờ, cả bọn con trai cũng có mặt trên sân chiều nay  theo lời đề nghị của lớp trưởng , dù đi tập cũng phải có cổ động viên. Tuy nhiên cũng như lần trước giáo án của Huấn luyện viên Cường Nấm Rơm bị cháy và lần này nguy nhân là do thằng Thọ.

-          Thọ nói lại lần nữa coi !

Thằng Cường vừa ôm trái bóng đến sân thì chứng kiến ngay màng cãi nhau giữa thằng Thọ và mấy đứa con gái trong lớp, sự việc bắt đầu từ việc thằng Thọ bảo tập luyện kiểu này vừa tốn tiền quỹ lớp vừa không hiệu quả vì cơ bản là các bạn nữ không biết chơi bóng,… thế là cả bọn con gái xem đó là một lời phỉ bán không chấp nhận được.

-          Bạn Thọ tưởng mình giành giải quán quân trường là hay lắm à ! (Hằng Moon chua chát xát thêm miếng muối )

-          Thì tui nói là các bạn vốn dĩ không biết đá bóng có gì sai !

-          Ai nói với bạn tụi tui không biết đá !

-          Nhìn là biết rồi ! (Thọ)

-          Có giỏi đem đội bóng của bạn ra mà đá với tụi tui, đừng ở đó lên mặt ! (Lan)

-          Ơ hay cần gì đội bóng chỉ cần tui và 1 thủ môn là chấp tất. (Thọ)

-          Được vậy thử coi !!! (Dung)

-          Khoan khoan các bạn cho Cường xin mình đến đây là tập luyện mà ! Mày có thôi đi không Thọ ! (Cường)

-          Không khoan gì nữa quyết định vậy đi, Thọ chuẩn bị người đi ! (Tuyền)

Thằng Cường không ngăn được sự ương bướng của các bạn nữ, nếu không thi đấu thì bọn con gái bỏ ra về không tập nữa, thế là trận cầu ngoài mong đợi phải được tiến hành. Bên kia khung thành, đội nữ của lớp với đội hình 7 ngôi sao xinh đẹp của lớp: Thủ môn Yến lớp trưởng, tiền đạo Hạnh Điệu, Hằng Moon, hàng tiền vệ Tuyền Gồm, Dung Ù, Lan Mụi, Ngân Thủ quỹ, cái đội hình này mà thi sắc đẹp chắc chắn có giải còn đá bóng thì chắc không thể nào, ngoài con Dung Ù hơi ú một tý còn lại mình dây thun không, chẳng biết sẽ đá đấm thế nào. Thằng Cường thở dài lắc đầu, nó chưa bao giờ nghĩ một ngày mình dùng đội bóng nữ để chống lại đội của mình, ngoài sân nó còn 4 gương mặt, Bà Điên (nhỏ Trang), Trâm Sumo , Xuân tiểu cô nương và Dương Ú, cũng đang nóng lòng muốn ra sân “dạy” cho tụi con trai, điển hình là đội bóng nam của lớp một bài học.

Bên kia sân, thằng Thọ đang tập hợp tụi con trai lại và bắt đầu chuẩn bị trận chiến vì danh dự của nhà đương kim vô địch. Mọi khi thằng Thọ vẫn là người bình tĩnh nhất trong nhóm hắn, tuy nhiên khi đối mặt với các “mụ chằn tinh” trong lớp thì nó lại phản ứng hơi thái quá.
-          Lâm, An ,Khanh, Phương, Dũng, Khoa theo tui vào sân cho tụi nó biết bài học.

-          Mày nghỉ sao đàn ông con trai lại ăn thua đủ với tụi con gái. (Hắn)

-          Rõ ràng tụi nó có biết đá đấm gì đâu mà còn chảnh ! (Thọ)

-          Èo, nhưng dù gì cũng nhường nhịn chứ ! (Dũng)

-          Không phải cô phân công là tao đi về rồi , vô sân lẹ lên ! (Thọ)

-          Thôi đá với ai thì đá , đá với con gái tụi tao không chơi ! (Khoa)

-          Hôm nay tụi tao đi cổ vũ thôi, không đá ! (Khanh)

-          Tụi bây không đá thì làm sao tao đá được ! (Thọ)

-          Thôi ! Mấy bác vào sân đá với tụi nó dùm em, mướn sân xong ra đây cãi lộn là sao , giờ không đá cũng không được, không đá tụi nó không tập, lỗi là do mày hết đó Thọ ! (Cường)

Thằng Thọ đâu quan tâm, nó chạy ra sân khởi động, trong khi tụi con trai cũng lần lượt theo nó vào sân.

-          Chơi kiểu gì đây ? (Hắn)

-          Trên cùng là Phương với An, dưới là Lâm , Khoa với tui ở phía dưới gần thủ môn là thằng Dũng nhất. (Thọ)

-          Ờ ! Cả đám con trai ờ yếu xìu, tụi nó thấy quê quê khi đàn ông con trai lại đi hơn thua với con gái chân yếu tai mềm, nhưng lỡ rồi thì phải cố, đá tệ quá thì lấy mo che mặt mất.

Nhỏ Hằng với Hạnh Điệu giao bóng, trận đấu bắt đầu, trọng tài của trận đấu là Quý Gồm hay biệt hiệu là Quý Bê Đê vì nó chỉ thích chơi chung với con gái. Nhỏ Hạnh chuyền bóng cho Hằng Moon, Hằng Moon vừa đi chậm chậm vừa rê bóng:

-          Lấy bóng đi Lâm làm gì vậy ! (Thọ)

-          Ờ biết rồi! (Lâm)

Thấy thằng Thọ la hét thế thôi, chứ ai mà dám áp sát mấy con nhỏ mình dây, điệu đà và hay khóc này, hắn đứng ở giữa sân thở dài ! Nhỏ Hằng dẫn bóng một hơi đi xuống cầu môn , thằng Thọ định xong lên cắt bóng, nhưng thằng Dũng ra hiệu tránh ra để nó xử lý, nhỏ Hằng tung chân định sút thì thằng Dũng đã bây ra ôm trọn quả bóng trong tay, cú sút từ chân của nhỏ Hằng trúng vào tay của thằng Dũng, do quá đà nó té một cái bịt …

-          Phạm lỗi rồi, huhu bạn Dũng chơi bóng thô bạo với Hằng !

-          Tui chụp bóng đúng mà có sai gì đâu , lỗi đâu mà lỗi !

-          Rõ ràng là phạm lỗi cố ý  vào bóng thô bạo, Hằng coi trong ti vi thấy ngã gần thủ môn là phạm lỗi, rõ ràng bạn Dũng chơi xấu còn lại ăn hiếp người ta. Cả bọn con gái kéo lên quay quanh thành Dũng, trong tình huống bất đắc dĩ, trọng tài Quý quyết định cho đội bóng nữ hưởng một quả penaty và người thực hiện là Trâm Sumo vào thay nhỏ Hằng vừa bị “chấn thương mông”.

-          Éo hiểu luật lệ thế nào, tao chụp  bóng rõ ràng đúng luật mà bị thổi phạt đền.

-          Thôi đừng tranh cãi với bọn con gái , nhìn thằng Thọ rân cổ cãi với tụi nó còn không chịu nổi, huống gì tụi mình.

-          Cố gắng chụp, nhỏ Trâm Sumo sút căng khiếp đấy , không thua kém ku Duy nhà mình đâu.

-          Mày không cần phải xoắn, mọi chuyện đã có tao lo.

Đang huyên thuyên với hắn thì nhỏ Trâm sút cái đùng bóng bay vào lưới trong sự ngỡ ngàng của cả bọn.

-          Vào rồi ! 1-0 rồi !

-          Vào là vào thế nào, trọng tài có thổi còi đâu mà đá !

-          Không biết, nhưng tụi tui đá vào rồi, bạn Thọ thua thì chịu đi còn nói gì nữa !

-          Đá bóng mà không biết luật thì đá đấm kiểu gì hả

-          Ai không biết luật, có bạn Thọ thua mà còn cãi chứ sao không biết luật !

Một màng cãi nhau in ỏi nữa nổ ra, thằng Thọ một mình chống lại 11 cái miệng trên sân cuối cùng cũng chịu không nổi, phải xuống nước , bóng được đưa về giữa sân , hắn chạm bóng sau đường chuyền của An, tuy nhiên cả 4 đứa con gái vây lấy hắn, như thể một mình chống mafia, hắn tưng bóng làm động tác giả để vượt qua bức tường “dây thun” này, mọi chuyện sẽ không có gì nếu tay hắn không va phải ngực của nhỏ Tuyền. Một cái tát trời giáng !

-          Dê xòm hả !

Hắn đứng lặng, đỏ mặt trước cái bạt tay , ngỡ ngàng không hiểu mình làm gì bị đánh. Nhỏ Tuyền ôm mặt khóc nứt nở  chạy ra phía cuối sân, tụi con gái chạy lại động viên vì cũng phần nào biết sự việc, “Phương nó không cố ý đâu mà, đừng có khóc”, vậy là trận đấu bị hoãn lại 15 phút nữa vì sự cố kỹ thuật trên, khi biết lý do hắn đỏ mặt như mặt trời, hắn lại chỗ thằng Thọ xin không đá tiếp nữa:

-          Èo mày không đá nữa , thì không còn người để thay đâu ! (Thọ)

-          Thôi, không chơi nữa, bị ăn tát oan mạng ! (Hắn)

-          Thì tụi tao biết mày không cố ý, con Tuyền màn hình phẳng mà cũng làm ra quan trọng, … !

-          Nó mà nghe mày nói vậy , nó cắt cổ mày luôn đó nha Thọ, dám nói nó phẳng này phẳng kia.

-          Thôi ráng chút nữa đi Phương,… đá vô 10 trái rồi ra

-          Không !

-          Vậy thì ráng đá vô rồi nghỉ, chứ giờ mày nghĩ ai đâu đá, thua là lấy mo đeo mặt luôn đấy ! Cứ nghĩ là đá bóng không chạm như đá bóng đường phố đi, tụi nó vây lấy mày thì mày chuyền, khỏi sử dụng kỷ thuật cá nhân, hạn chế sự áp sát của tụi nó là an toàn.

Hắn bước yếu xìu vào sân, trước giờ mẹ hắn còn chưa đánh hắn như vậy bao giờ,… một cái tán trời giáng, hắn vẫn cảm thấy ấm ức khó chịu lắm, hắn có làm gì đâu mà bảo hắn dê xồm, … tất cả là do thằng Thọ mà ra, bực dọc và khó chịu là thế nhưng hắn hiểu nếu hôm nay đội bóng nam mà thua thì coi như bể mặt với toàn trường, mà hắn lại là 1 thành viên của đội bóng vô địch không có chuyện thua một đội toàn những nhỏ mình dây không biết đá bóng được. Bóng được trả về phía thủ môn đội nữ, Bà điên sẽ vào sân thay cho nhỏ Tuyền đang còn thút thít với đôi mắt còn đỏ hoe,… hắn không dám nhìn về phía nhỏ Tuyền phần vì ngại, phần thì lo nhỏ lại nghỉ xấu về mình nên hắn ngó lơ luôn. Khác với nhỏ Tuyền, Bà Điên thường xuyên đá bóng với tụi con trai trong lớp nên chẳng đứa nào ngại va chạm cả, một đợt phản công của đội nữ được bắt đầu từ một cú ném bóng của thủ môn Yến, bóng đến chân Bà Điên , một đường chuyền dài chính xác đến từng milimet được thực hiện và ngay sau đó là một cú sút trái phá của Trâm Sumo , tỷ số nâng lên 2-0 cho đội nữ …

-          Thế éo nào lại thua thêm trái nữa ! (Thọ)

-          Trái này thì chịu, con Trâm sút căng quá, gốc cao nữa, thánh Casillas cứu còn không được nói gì tao (Dũng)

-          Gái Trang chuyền chuẩn quá ! Phải chi nó là con trai thì đội nam lớp mình có thêm 1 chân chuyền lợi hại ! (Khoa)

-          Đưa bóng lên đi, gỡ lẹ ở đó mà nhiều chuyện ! (Thọ)

Bóng được đưa lên vạch xuất phát trong sự bực bội và bất lực của thằng Thọ, thế nào mà nhà đương kim vô địch thắng như chẻ tre ở trường lại bị nện cho 2 trái ngay trong 1 hiệp đấu bởi những nhỏ con gái không biết đá bóng, ở phía ngoài sân thằng Cường vừa la làng vừa vỗ tay … nó quên mất mình là thành viên của đội nam thì phải, nó nói y chan như huấn luyện viên chuyên nghiệp vậy nào là đã tìm ra công thức chiến thắng nào là mắc xích quan trọng được hình thành… những lời nói của thằng Cường càng khiến cho thằng Thọ bực mình… Ở phía trên hắn đang giữ bóng trong chân trước sự đeo bám của các chân dài của lớp,… tuy nhiên lần này không được phép sai lầm nữa, nhất định là phải đi bóng tốt và dứt điểm thật ngon lành … các đồng đội của hắn Lâm Mắt Kiếng, An , Khoa cũng đã sẳn sàng cho lối chơi không chạm … giờ thì tiến lên và gỡ lại danh dự .
(Còn tiếp)

Nhận xét