Ký ức tuổi học trò (Phần 25)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ

Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 25: KỲ HUẤN LUYỆN ĐẶC BIỆT


  1. Huấn luyện viên Cường Nấm Rơm
Trong giờ sinh hoạt lớp Đăng thông báo về giải bóng đá nữ chào mừng ngày 8/3 , khiến tụi con trai con gái trong lớp nhoi nhoi cả lên, nếu giải bóng đá nam chào mừng lễ nhà giáo Việt Nam  là giải  thường niên thì giải bóng đá nữ rất hiếm khi được tổ chức và có khi học suốt 3 năm cũng không có giải này để tham gia, đây là dịp tốt để chị em lớp hắn thi thố tài năng chơi bóng không kém gì bọn con trai lớp hắn.

Sau khi đã có danh sách các thành viên sẽ tham gia giải, lớp hắn đang đề cử 2 thành viên nam tham gia vào công tác huấn luyện cho đội bóng nữ của lớp và theo đề cử của Lớp trưởng Yến là hắn và Thọ.

-          Tui không huấn luyện được đâu, đó giờ tui chỉ đề ra chiến thuật đá thế nào, chứ làm sao mà dạy các bạn đá được. (Thọ)

-          Nhưng ngoài Thọ còn có Phương hỗ trợ , Thọ có gì đâu mà phải ngại ! (Yến)

-          Tổ chức chiến thuật và dạy chơi bóng hoàn toàn không giống nhau đâu á ! Phương không biết được không nữa ! (Hắn)

-          Ngoài 2 bạn ra còn ai giỏi hơn trong lớp này nữa đâu, 1 người là vua phá lưới 1 người là đội trưởng mà không huấn luyện được thì còn ai. (Dung)

-          Còn tui. Cường Nấm Rơm – Lớp phó Lao động đứng dậy, trong sự ngạc nhiên của mọi người, trước giờ nó nổi tiếng là “nhát gái” hễ mà ghép đôi nó với ai là nó đỏ mặt và không dám nói chuyện luôn với người bị ghép đôi với nó luôn, vậy mà hôm nay xung phong đòi huấn luyện đội nữ, đúng là chuyện lạ.

-          Vậy thì Cường làm Huấn luyện viên đi tui với Phương làm trợ lý cho.

Cả lớp ủng hộ Cường trở thành “huấn luyện viên cho đội nữ” và  bầu Trâm Sumo làm đội trưởng đội nữ. Công tác hậu cần sẽ do lớp phó học tập Lâm Mắt Kiếng thực hiện, đội cổ động sẽ hoạt náo hết mình vì tinh thần đội bóng nữ, Đăng Bí thư của lớp sẽ dẫn đầu đoàn múa nón để tham gia cổ vũ cho đội bóng nữ.


Ngay sau buổi sáng hôm đó, thằng Cường đã có cuộc họp đầu tiên trong cương vị Huấn luyện viên đội nữ cùng 2 trợ lý trên Yahoo! Messenger:

Cường Nấm Rơm Hula Huba : Ngày mai tập buổi đầu tiên vào lúc 5h đến 7h nha 2 đồng chí !
Phương Jupiter: Sao cũng được mà không biết mấy chị lớp mình có kẹt lịch học thêm không nữa ! Chứ tao dạo này cũng rảnh rang lắm !
Thọ Thơ Thẩn Thẩn Thơ : Éo biết mấy chị đá đấm thế nào, toàn mình dây đi đá bóng, không biết sút nổi trái banh không nữa !
Cường Nấm Rơm Hula Huba: Yên tâm, ngày mai tụi mình phân tích mạnh yếu của từng đứa rồi đề ra chiến thuật tập luyện hợp lý, mục tiêu là lọt vào chung kết toàn trường.
Phương Jupiter: Ơ … Mày tích cực ghê, nói như đang đá Cup C1 vậy
Cường Nấm Rơm Hula Huba: Hơn cả cup C1 đấy !
Thọ Thơ Thẩn Thẩn Thơ: Mai tính ! Giờ biến hết đi !
Phương Jupiter: Tao # luôn nhé ! Mai gặp ở lớp
Cường Nấm Rơm Hula Huba: Ờ biến hết đi 2 thằng cờ hó.

Cường Nấm Rơm là người rất hài hước nhưng nó lại vô cùng nhát gái, học lực trong lớp thì bình thường không có gì nổi bật, nó được bầu làm lớp phó Lao động không phải vì nó có tài lãnh đạo hay là thân hình to khỏe mà nó được bầu vì sự cần cù và tinh thần trách nhiệm của mình. Nó lên kế hoạch rất chi tiết cho việc vệ sinh của lớp và nó lên luôn cả phương án 2 cho việc những đứa trực nhật hôm đó đi trễ hoặc không thực hiện việc vệ sinh lớp. Phương án 2 đó là nó, nếu 7h20 chưa thấy ai quét lớp là nó tự động quét dọn, với nó hoàn thành nhiệm vụ lúc nào cũng là ưu tiên tiên quyết.

Nếu ở năm học lớp 10 nó chỉ là thành viên dự bị cho đội bóng của lớp thì năm nay với sự “quái” của mình mỗi khi cầm bóng và khả năng dứt điểm tốt, tuy không mạnh nhưng lại vô cùng hiểm hóc nó đã thay thế vị trí tiền đạo của thằng Duy, cùng với hắn gây mưa gió ở giải bóng đá 20/11. Khi nhận nhiệm vụ làm “huấn luyện viên” đội nữ lớp nó rất háo hức, không biết là vì nó ham mê việc huấn luyện hay là có mục đích riêng, nhưng phải công nhận nó làm rất bài bản từ việc ra thông báo thời gian tập luyện dán trên bảng thông báo của lớp đến việc chuẩn bị giày thế nào, áo quần ra sao nó đều đã lên kế hoạch hết và nó cũng không quên ký tên ngay cuối phần kế hoạch: Huấn luyện viên Phạm Văn Cường. Nó đến sân tập sớm hơn tất cả để đợi mọi người vừa thấy hắn và thằng Thọ xuất hiện nó lên giọng trách móc:

-          Ban huấn luyện gì mà đến giờ mới tới ! (Cường)

-          Mày dặn 5h mà 4h 45 tụi tao có mặt rồi mày còn đòi gì nữa. (Thọ)

-          Tụi bây phải đi sớm để đặt sân nữa, cứ đến giờ tới thật là vô trách nhiệm. (Cường)

-          Có mày đặt sân rồi còn lo gì ! (Hắn)

-          Chỉ biết ỷ lại vào tao, trợ lý gì kỳ vậy ! (Cường)

-          Thôi mà đừng có giận, mày đặt sân đến mấy giờ vậy ! (Thọ)

-          7h ! (Cường)

-          Ờ cũng được hen ! Tao thấy con Trâm Sumo với nhỏ Lan, Hạnh, Dung tới rồi đang ngồi ngoài quán bà Tư Ú ăn chè thì phải. (Hắn)

-          Có phải không trời, ăn cho cố vào tý làm sao tập. (Thọ)

-          Thôi kệ buổi đầu tiên, tụi bây cũng đừng làm căng quá . (Cường)

-          Đúng 5h tập hả (Thọ)

-          Ừ tao luôn thể hiện tinh thần đúng giờ là trên hết. (Cường)

Đúng 5h trên sân tập chỉ có 2 cầu thủ nữ Tuyền Gồm và Hằng Điệu và 3 huấn luyện viên.

-          Mày dặn tụi nó mấy giờ ! Hắn vừa hỏi vừa thực hiện tưng bóng

-          Tao dặn đúng 5 giờ mà ! (Cường)

-          Tao nghỉ chắc 5h30 mới tới đủ ! Thằng Thọ vừa nói vừa thở dài


Buổi tập luyện đầu tiên

Nói như rằng , đến 5h30 giờ thì cả đội nữ lớp hắn mới có mặt đầy đủ.

-          Hôm nay là ngày đầu tiên tập luyện nên các bạn đi trễ mình bỏ qua, chứ lần sau đi trễ là mình phạt chạy 5 vòng sân đấy nhé. (Cường)

-          Cường làm gì khó vậy, tập thôi chứ có phải đá thật đâu (Trâm Sumo)

-          Ừ, tui phản đối điều luật này (Yến Lớp Trưởng)

-          Phản đối ! Tụi con gái đồng loạt phản ứng

-          Im hết ! Ở đây ra là huấn luyện viên. Thằng Cường hét lên, nó vò đầu vì cái thái độ của bọn con gái khiến nó bực mình.

-          Thì Cường, nhưng tụi này là con gái, chân yếu tay mềm , đâu như Cường được !

-          Chạy 5 vòng làm sao người ta chạy được

-          Đi đá bóng chứ đâu phải đi tập chạy điền kinh đâu

-          Mà tập chạy điền kinh đi nữa cũng không bao giờ thầy Tuấn kêu nữ chạy 3 vòng nữa nói gì là 5 vòng.

Nói tới nói lui, thằng Cường cũng phải bãi bỏ hình phạt đi trễ thay vào đó là nan nỉ các chị đi tập đúng giờ, nó hướng dẫn cả đội nữ khởi động rồi sao đó, chạy nhẹ 1 vòng quanh sân rồi chia thành 2 đội để đá tập với nhau vừa chia xong thì nhỏ Dung giơ tay ý kiến.

-          6h tối rồi mình phải về, về khuya tối quá mẹ không cho đi nữa ! (Dung)

-          Cái gì ! chưa tập gì đã đòi về ! (Cường)

-          Nhưng tối rồi, mẹ mình cũng khó lắm, bye Cường và các bạn nha (Dung)

-          Mình đi chung xe với nhỏ Dung mình về luôn nha Cường. (Lan)

-          Mẹ mình cũng khó vậy á, bye mọi người nha ! (Tuyền)

-          Hạnh đi hết nổi rồi lấy gì mà tập nữa, mệt quá chừng, Hạnh cũng về luôn nha. (Hạnh Điệu)



Thằng Cường thở dài cuối mặt, thuê sân đến 7 giờ mà giờ trên sân còn có 4 đứa cùng với 3 ông Huấn luyện viên.

-          Như thế này thì cháy giáo án rồi, thôi tao tập cho Trâm Sumo dứt điểm với Hằng Moon dứt điểm, 2 thằng bay lo 2 đứa con lại (Hắn)

-          Vậy để tao chỉ Ngân cách giữ bóng , rê bóng

-          Vậy tao sẽ chỉ Yến Lớp trưởng chụp gôn.

-          Quyết định vậy đi.

3 đứa hắn chia chỗ ra bắt đầu cho quá trình tập luyện, hắn kêu nhỏ Trâm Sumo và Hằng Moon về khu 16m50 để tập đá penalty.

-          Nè nhìn Phương thị phạm nha, không được sút bằng mũi chân kẻo sứt móng là xong, dùng má ngoài để dứt điểm , như thế này này hiểu chưa, … Hắn vừa nói vừa thị phạm.

-          Nhưng sút vào cầu môn không có người có gì đâu khó ! (Trâm Sumo)

-          Ừ thì giờ tập cho quen cách điều chỉnh gốc sút trước rồi sẽ tập có thủ môn sau.

-          Nhưng tụi mình muốn tập có thủ môn

-          Ờ vậy tui sẽ chụp 2 bạn luân phiên nhau sút nha. Hằng đá trước đi

-          Hằn sút hết sức nha !

-          Ừ đá hết sức lên. Hắn đứng trong khung thành, ra dấu cho nhỏ Hằng chạy đà và thực hiện cú sút

Nhỏ Hằng chạy đà rồi tung cú sút hụt té xuống đất cái bịt.

-          Huhuhu đau quá Phương ơi !

-          Thôi đừng nhỏng nhẻo,  đứng dậy đi, có sao đâu định ăn vạ hả !

-          Người ta là con gái đâu có như Phương mình đồng da sắt đâu

-          Ờ biết là con gái rồi, nè đứng dậy, đứng dậy, ê mông tý thôi không sao đâu ! Hắn vừa nói vừa đưa tay kéo nhỏ Hằng đứng dậy rồi chạy về phía cầu môn ra dấu cho nhỏ Trâm bước vào vị trí chuẩn bị thực hiện:

-          Có nhiêu sức đá nhiêu hả Phương ?

-          Ừ đá hết sức vào có nhiêu đá nhiêu !

-          Là Phương nói đó nha

-          Ừ, cứ cố hết sức mà dứt điểm.

Nhỏ Trâm chạy đà chưa được 3 bước thì tung cú sút,  cú sút mạnh và nhanh đến mức hắn không phải ứng kịp, quả bóng trúng cột dọc làm một cái ầm, làm cả sân tập giật mình quay lại. Hắn há hốc, không nói nên lời, hắn không ngờ nhỏ Trâm Sumo lại có lực sút mạnh khủng khiếp ngang ngửa thằng ku Duy vậy, cú này là trúng người là bây vô cầu môn luôn, chứ chụp gì được.

-          Được chưa Phương, mình chạy đà ngắn nên sút không được mạnh lắm !
Hắn lấy tay lau lau mồ hôi rồi  nhìn nhỏ Trâm nói:

-          Lực sút thì đạt nhưng mà bóng đi ra ngoài xem như là thất bại với lại ra chân như thế thủ môn đối phương dễ đoán được hướng bóng. Bây giờ Trâm tập đá nhẹ hơn khoảng ¼ lực sút hồi nãy để điều chỉnh cách sút và hướng bóng nghen.

-          Nhưng sút vậy nhìn giả tạo làm sao á !

-          Không đâu sút mạnh mà ra ngoài thì có lợi ít gì đâu nè đúng không. Rồi mình làm lại !
Hắn quay qua phía nhỏ Hằng rồi nói tiếp:

-           Khi nào Hằng hết ê mông thì ra tập đá lại nghen.

Ở phía  sân  bên kia thằng Thọ đang chỉ cho nhỏ Yến bắt gôn, hễ thằng Thọ sút là nhỏ Yến lại né trái bóng :

-          Trời ơi ! pà thấy bóng là né mà đòi chụp gôn là sao ?

-          Nhưng Yến sợ, lỡ Thọ sút mạnh quá sao

-          Tui sút như chuyền nhẹ hều vậy mà sợ cái gì !

-          Nhưng Yến sợ !

-          Sợ cái gì mà sợ, sợ sao làm thủ môn được !

-          Nhưng Yến thích !

-          Thích thì tui sút Yến chụp đi , có gì đâu mà sợ.

-          Hay Thọ ném bóng nhẹ nhẹ cho Yến chụp thử trước đi.

-          Èo đá bóng chứ đâu phải chơi ném bóng mà cầm bóng ném.

-          Thì mình tập nhẹ trước đi mà !

-          Ờ  ! Thằng Thọ trả lời yếu xìu rồi ôm trái bóng ném nhẹ về phía cung thành.

Ở đằng giữa sân thằng Cường cũng đang nhứt đầu với nhỏ Ngân , với nó dẫn bóng là điều đơn giản nhất vậy mà nó thị phạm hoài nhỏ Ngân cũng không làm được, dẫn bóng qua các chướng ngại vật là bài tập dễ nhất, nó đã tốn công làm mấy cái chướng ngại vật để cho đám con gái tập vậy mà cả buổi trời nhỏ Ngân cũng làm không xong.

-          Ngân di chuyển chậm thôi, nhanh quá vậy làm sao mà khống chế được
-          Cường nhỏ tiếng thôi Ngân sợ

-          Ờ ! Ngân từ từ, chậm thôi, khi nào rành rồi thì nhanh.


Thằng Cường vừa nói vừa di chuyển theo nhỏ Ngân, giờ thì nó phát hiện ra nó không phải là huấn luyện viên của 1 đội bóng mà hắn là thầy của những “cô nương” không biết chơi bóng. Từ mục tiêu phải vào vòng chung kết toàn trường, nó hạ xuống còn qua vòng loại. Đến gần 7 giờ thì thằng Cường tập hợp mọi người lại, dọn dẹp sân bãi, tưởng xong giải tán ra về. Nhưng ai dè  3 trong số 4 cô nương sợ ma không dám về 3 thằng bọn hắn khiêm luôn nghề vệ sĩ, mỗi đứa đưa một cô về nhà, hắn phụ trách đưa nhỏ Hằng về nhà. Đường vào nhà nhỏ Hằng vừa tối vừa hẹp đã đành, đằng này một bên là nghĩa trang địa phương, một bên lại là đồng trống, không gian đã tối, âm u lại thêm phần đáng sợ bởi tiếng kêu của chim cú đi ăn đêm … khiến hắn cũng nổi da gà. Lúc đưa nhỏ Hằng vào tới nhà, hắn quay đầu xe chạy bán sống bán chết mong cho mau ra hết cái con đường tối đen kinh khủng này, chợt có tiếng gọi vọng từ phía sau, quay lại nhìn 1 cái bóng trắng, hắn giật bắn của người.

-          Phương đi đầu đường này thế !

Giống nói quen quen hắn quay lại thì ra là con Trang Bà Điên, cái con nhỏ, làm hết cả hồn.:

-          Đưa con Mun (Hằng Moon nhưng bọn con trai hay gọi là Hằng Mun) về, còn bà đi đâu giờ này !

-          À nhà tui gần nhà nó, đi ra đầu đường mua đồ.

-          Cái con đường gì mà thấy ghê ! Mà sao hồi chiều này không đi tập !

-          Chiều này bận, nhà có đám.

-          Ờ ! Thôi tối rồi tui chạy rút về, chứ về khuya quá ba mẹ ở nhà lại đi kiếm.

-          Ừ ! Bye ông !

-          Ừ ! Bye.

Sau khi chào tạm biệt con Trang, hắn ba chân bốn cẳng chạy về nhà, khi về đến nhà cũng gần 9 giờ tối. Hắn vội tắm gội rồi mở tủ lạnh ăn vội một vài miếng  rồi chạy vào phòng ôm mấy quyển tập ra học bài, tối nay nhỏ Hương ngủ sớm sáng mai vào trường sớm để đi thi. Tiếc là trùng vào ngày đi học nên hắn không thể đi cổ vũ nhỏ được, hắn khẽ chạm vào chiếc chuông gió trong phòng, thứ mà nhỏ Hương tặng hắn vào cuối năm học lớp 10.  Giờ thì học bài, hắn lật sách ra làm bài tập cũ, rồi ôm cuốn tập học bài cho ngày mai đến khi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào cũng chẳng hay

(Còn tiếp)

Nhận xét