Ký ức tuổi học trò (Phần 23)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ

Người viết: Lâm Mắt Kiếng

Câu chuyện được kể tiếp sau lần hắn nhận ra Hương người mà hắn thích cũng chính là cô gái bạn học mà hắn ghét cay ghét đắng ngày xưa, câu chuyện về hắn nhỏ Hương và những người bạn thời trung học phổ thông cùng  với nhiều bí mật thời học sinh cùng những ký ức ngọt ngào của những năm tháng ấy .

Phần 23: CÂY TRỨNG CÁ HUYỀN THOẠI !



Cổng trường luôn đóng vào lúc 6h45, đứa nào đi trễ hơn thì được “ưu tiên” vào từ cổng phụ - cổng dành riêng cho giáo viên. Và 1 trong các giám thị của nhà trường, sáng nào cũng đứng ngay cái cổng sau đấy giám sát đội cờ đỏ ghi tên những thành viên “vip”  vào “Danh mục học sinh vi phạm nội quy nhà trường”, đi trễ chỉ là lỗi cơ bản thôi, vì ngoài việc bị ghi tên vì đi trễ, học sinh còn có nguy cơ dính đến những “tội lỗi” khác như” : tóc dài, mang dép lê, sơn móng tay, không đeo phù hiệu, không đeo huy hiệu đoàn,… gộp nhiêu đó tội lại có nguy cơ hạ bậc hạnh kiểm như chơi, chưa tính cái tội “phản ứng người thi hành công vụ” nhẹ thì thôi chứ nặng bị khép vô tội “vô lễ với giáo viên” là ra hội đồng kỷ luật.

Dẫu biết nguy hiểm trùng trùng vậy, nhưng học sinh chúng tôi vẫn có nhiều lý do để đi trễ, đi trễ đầu tuần có thêm 45 phút để ngủ khỏi phải chào cờ, đi trễ thoát khỏi việc kiểm tra tác phong đầu buổi của giám thị, đi trễ có khi thoát khỏi việc trả bài,… Và hôm nay hắn đi trễ…

Hắn tung mình ra khỏi mền, thay quần áo rồi bay lên xe chạy cố hết sức đến trường, chỉ tại tối hôm qua thằng Vinh lại chuẩn bị quà cho nhỏ Xuân và hắn lại phải ngồi nghe hắn nói đủ thứ cái về tình yêu,… đến tận khuya khi cái đĩa CD mới của thằng Vinh hoàn thành thì hắn mới được đi ngủ.

Cổng trường đã khóa từ 5 phút trước, nếu đi vào từ cổng phụ thì hắn sẽ được ghi tên lên bảng vàng,… Khi chưa biết phải đi đường nào để vào lớp, thì hắn thấy thằng Thọ đang đi bộ về phía hắn: 

-  Ê ! Mày sao mày đi trễ thế, mà cổng phụ đằng kia , sao lại đi ngược lại chỗ này.

-  Tao đâu có vô trường bằng cổng đó !

-   Không lẽ mày định nghĩ  hôm nay luôn hả

-  Không ! Không ! Không ! Mày ghé vào quán cơm bà Tám gởi xe rồi theo tao nhanh, không là trễ thật đấy.

Chưa biết thế nào nhưng thôi, lỡ trễ rồi biết làm sao , hắn gởi xe ở bên ngoài rồi chạy theo thằng Thọ ra phía bờ rào của trường.

-  Mày định leo rào à ?

-  Chứ mày nghĩ ra đây làm gì !

-  Sao mà leo được.

-  Im lặng đi theo tao.

Thằng Thọ dắt hắn lại chỗ có cây trứng cá, cái cây này mộc sát bờ tường, nếu leo qua bức tường này là tới ngay nhà để xe của học sinh, đúng là phát kiến vĩ đại trong lịch sử, thằng Thọ leo lên cây trứng cá rồi trèo qua bức tường an toàn, hắn cũng làm theo, 2 đứa vừa đáp xuống đất đi vừa đến hành lang thì gặp cô hiệu phó:

-  Hai em đi đâu giờ này?

-  Dạ ! Em để quên cái cặp ở ngoài xe, nên chạy ra lấy !

-  Cả 2 đứa luôn à !
-  Dạ ! Thôi tụi em vô lớp cô ơi, trễ giờ rồi !

Nói rồi 2 đứa hắn ba chân bốn cẳng chạy vào lớp.

-  Hên quá, giáo viên bộ môn chưa vào !

Hai đứa thở hổn hển, giờ ra chơi hôm đó, hắn và thằng Thọ chủ trì đại hội “gió” trong lớp:
-  Mày phát hiện ra lối đi đó khi nào thế ! (Hắn)

-  Tao phát hiện ra hồi tuần trước, tao không biết lối mòn sát bên trường dắt đi tới đâu nên tao lần theo và tao phát hiện ra cái cây đó !

- Đúng là phát kiến lịch sử của lớp mình, chúng ta vừa tìm thấy 1 Châu Mỹ mới và 1 Columbo mới ! (Đăng)

-  Sao này khỏi phải lo việc đi trễ nữa, chúng ta không cần qua cửa tử thần nữa ! (Khanh)

-  Lúc gặp cô Ánh tái cả mặt, hên là cô không thấy lúc trèo vô, nếu không là văn phòng uống trà nóng nữa rồi ! (Hắn)

-  Tao với mày ăn ở tốt nên trời thương (Thọ)

Và câu chuyện về cây trứng cá sát mé tường của trường được lưu truyền rộng rãi trong lớp hắn. Với lợi thế lớp hắn kế nhà để xe cho học sinh chỉ cách 1 phòng y tế nên nếu nói dối để quên vở ngoài xe giám thị cũng không để ý lắm. Cả bọn con trai lớp hắn hả hê với việc tìm ra 1 con đường mới vào lớp và thay phiên nhau “thực hành thực tế”. Và hôm nay, khi vừa đến giờ cổng trường đóng, thì hắn nhận được tin nhắn của thằng Thọ (Phải nói thêm ngày ấy việc sử dụng điện thoại di động còn rất hạn chế, lớp hắn chỉ có 4-5 đứa sở hữu cái nokia trắng đen, và việc sử dụng điện thoại trong lớp thuộc điều cấm nếu bị phát hiện thì bị “tịch thu” và phải mời phụ huynh vào trường để nhận lại) :

“Tao vao tre, an sang chua, tao mua com hop dum cho” , hắn đứng dậy hô to cho mấy đứa ở gần đều nghe thấy :

-  Đứa nào ăn cơm tấm, thằng Thọ mua dùm kìa !

-  Tui một hộp Phương ơi.

-  Tui nữa !

-  Tui

-    …

Tổng cộng là 7 hộp cơm , hắn nhắn tin lại cho thằng Thọ. Vừa gởi tin nhắn xong hắn thấy cô chủ nhiệm đang bước vào lớp. Sao nay cô vào lớp sớm vậy, mọi khi 7h giáo viên mới đến lớp giờ mới có 6h50. Cô nhìn xuống lớp rồi gọi lớp trưởng:

-  Nay bạn Thọ, Quốc Bình, Nhật Khanh vắng à !

-  Em không biết nữa cô, không biết các bạn có đi trễ hay không.

-  Các em ôn bài, đúng 7 giờ kiểm tra 15 phút. Cả lớp lật đật vở sách tập ôn bài, do kiểm tra bất ngờ không có chuẩn bị. Thế này tiêu rồi, giờ thì không phải là giám thị mà là cô chủ nhiệm, hắn nghĩ thầm như vậy rồi cuối xuống bàn gửi 1 tin nhắn gấp “cô vào rồi”

Trong lúc đó ở ngoài kia thằng Khanh đang leo qua cái bờ rào để vào trường, khi nó vừa đặt chân xuống thì thấy thầy Vũ đang đứng ngay sau lưng nó, thầy ra dấu cho nó giữ im lặng, thằng Bình đang ngồi trên cây trứng cá thấy thầy Vũ, cười trừ: Thầy !!!!

Thằng Thọ nghe thế chạy vòng về phía cổng sau đi vào trường và gặp ngay cô hiệu phó :

- Em tên Trần Hữu Thọ lớp 11B5 em đi trễ, cô cho em vào lớp nha ! Nó vừa nói vừa ký tên vào sổ vi phạm của đội cờ đỏ , rồi đi vào lớp.

- Thưa cô em đi trễ. Nó vừa đến lớp vừa thở hổn hển !

- Ủa thằng Khanh với thằng Bình đâu ? Hắn hỏi ngược lên khi nhìn thấy hắn.

- Bị thầy Vũ bắt lên văn phòng rồi!

Thằng Thọ vừa về đến chỗ ngồi, thì phân phát cơm : 2 hộp này của bàn trên, 2 hộp này của bàn dưới, 2 hộp này của 2 thằng bên kia, còn hộp này của mày nè Phương, tổng cộng 70 K
Cô chủ nhiệm từ trên bục giảng gọi:

-  Thọ đứng dậy cho cô biết sao Khanh, Bình bị bắt lên văn phòng ?

-  Dạ thưa cô 2 bạn ấy leo rào bị thầy Vũ phát hiện.

-  Sao em biết ? Em có tham gia không  ?

-  Dạ ý định là vậy nhưng em thấy không ổn nên đi vào bằng cổng phụ.

Thằng Thọ trả lời tỉnh re rồi ngồi xuống, nhưng cô lại gọi :
- Lần sau có ăn uống gì giờ ra chơi, đang giờ học em làm ồn vậy sao mấy bạn học được.

- Đâu phải đâu cô, tụi nó nhờ em mua cơm dùm nên em mới trễ.

Nói rồi nó lấy tập ra, đội cờ đỏ đến lớp mời cô chủ nhiệm lên văn phòng có việc gấp, thế là lớp được tự quản khỏi kiểm tra. Trong cái họa của 2 thằng bạn thân của hắn có cái hên của lớp vì hôm nay phần đông lớp không học bài.

Hết tiết 1 thằng Bình và thằng Khanh về lớp 2 đứa 2 tờ kiểm điểm kèm theo khuyến mãi tặng kèm thông báo về hành vi vi phạm cho phụ huynh, cây trứng cá được bác Bảo vệ “thanh lý’ 1 ngày sau đó và thế là lối đi vào trường huyền thoại đó đi vào dĩ vãng.
(Còn tiếp)

Nhận xét