Ký ức tuổi học trò (Phần 16)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ


Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 16: NHÓM BLUE STAR



Hắn ngồi kế thằng Lâm , từ đầu buổi sinh hoạt của nhóm Blue Star hắn giống như đại biểu dự thính, không phát biểu, không hát theo, ai vỗ tay hắn vỗ tay , đến phần phân công nhiệm vụ thành viên mới thì phần đông mọi người thích làm khâu biên tập và đưa tin, ai cũng đăng ký vào các hoạt động giờ ra chơi và đầu giờ chiều và giờ ra chơi buổi trưa, hoạt động phát thanh buổi sáng có tiết mục quà tặng âm nhạc nhưng chỉ có Mỹ Vân, Lâm đăng ký vì mọi người ngại phải đến trường sớm khoảng 6h30 là phải phát rồi. Không cần phải giải thích thêm thằng Lâm thích Mỹ Vân nên dù trèo núi băng sông nó cũng làm nói gì là chỉ là 1 việc cỏn con đi học sớm.

-  Phương tham gia luôn đi, làm phát thanh viên vui lắm !

-  Không !

-  Vậy mấy hoạt động khác ,Phương không đăng ký thì còn lại hoạt động này thôi, đăng ký đi, chứ ngồi đây mà không đăng ký tham gia gì hết kỳ lắm.

Nghĩ cũng kỳ, chỉ còn mỗi hắn ! Hắn ghi tên cùng với nhỏ Vân và thằng Lâm vào hoạt động phát thanh buổi sáng ,dù gì sáng nào hắn cũng đi sớm. Anh Quốc Cường và chị Ngọc Linh thông báo đến tất cả thành viên của Blue Star  do là năm học cuối cấp nên việc chủ nhiệm CLB sẽ do anh Xuân Vĩnh 11A1 và chị Mỹ An 12A4 đảm nhiệm, thay mặt CLB anh Quốc Cường cũng bổ nhiệm các trưởng nhóm phụ trách phát thanh và Hương người hắn thích sẽ phụ trách làm nhóm trưởng nhóm phát thanh sáng 6h30. Cả nhóm Blue Star bắt đầu văn nghệ hát ca theo đúng tinh thần của nhóm là trẻ khỏe và luôn vui vẻ, cái thằng Lâm  mắt kiếng giọng như vịt đực cũng hát, vả nhảy 1 điệu nhảy kỳ lạ, thật là mất mặt. Còn hắn thì lại cảm thấy có chút nao nao , hồi hộp và cái cảm giác gì khó tả , khi biết hắn sẽ được gặp Hương nhiều hơn,… Hắn suy nghĩ không biết mình sẽ làm gì khi ngồi kế bên Hương. Trên kia Hương đang hát cùng với thằng Lâm, nhỏ hát hay thiệt, hắn không thể nào thôi được cái cảm giác thích nhỏ, dù hắn vừa đọc hàng loạt các biện pháp để thoát khỏi tình trạng yêu đơn phương hay thất tình.

Đến 4h30 nhóm giải tán, Hương nhờ Lâm nói hắn ở lại thêm 10 phút để trao đổi về nội dung sẽ thực hiện vào buổi sáng:

- Chào 3 bạn, tụi mình chắc cũng biết nhau rồi, nhưng giới thiệu 1 tý xíu nữa để thân nhau hơn, mình Nguyễn Lan Hương , lớp 10A1 rất vui vì được cộng tác với các bạn.

- Mình Trương Mỹ Vân cùng lớp với Hương sẽ rất rất vui nếu tụi mình thành bạn tốt của nhau, mình biết hết cả 3 thành viên trong nhóm Lâm, Phương và cả Hương. Nhỏ Vân nói chuyện với vẻ mặt hớn hở.

-  Mình Chế Trường Lâm rất vui được làm việc với các bạn.

-  Ờ ! Mình là Nguyễn Hoài Phương, tài xế xe đạp của bà Trương Mỹ Vân.

-  Ờ hen ! Mình có tài xế riêng mà quên ! Phương vui tính ghê.

-  Hiện tại mình đã photo copy nội dung phát thành 4 bản, các bạn lấy về nhà xem, tụi mình sẽ có 6 buổi trực, trừ buổi sáng thứ 2, chúng ta còn 5 buổi sáng kèm với giờ ra chơi ngày thứ 7 vậy nên chúng ta sẽ chia nhóm thành 2 nhóm nhỏ nữa, một nam một nữ mỗi người một ngày.

-  Mình sẽ đi với Lâm !

-  Nhanh quá hen ! Nghe đi với trai là nhiệt huyết dâng trào hả gái.

-  Kệ người ta đi ! Vậy Phương đi cùng với Hương đi nghen !

-  Bạn Phương có ý kiến gì không ?

Nhỏ Hương nhìn hắn , lần đầu tiên nhỏ nói chuyện với hắn, cuối cùng thì cũng được nói chuyện với nhỏ, mà nhỏ chủ động nói chuyện trước với hắn đấy chứ, eo ơi , hạnh phúc biết dường nào. Hắn ấp úng, ngập ngừng mỗi khi nhìn vào đôi mắt của Hương, gãi gãi cái đầu hắn không biết phải trả lời thế nào nữa, nên chỉ cười cười ậm ừ cho xong.

- Vân với Lâm chơi với nhau lâu rồi, nên không cần phải ở lại trao đổi thêm gì đâu, nên Hương với Phương cứ ở lại trao đổi cho hiểu nhau rồi thực hiện, nhường 2 người làm bản tin sáng đầu tiên đấy !

-  Mới có 1 tuần thôi mà lâu hả ?

- Im, tui đâu mượn bạn Phương nhiều chuyện đâu nè ! Mà Lâm làm gì mà coi truyện hoài vậy, nói gì đi, Vân giận giờ á !

- Ờ, thì Vân nói đúng rồi, Lâm không có ý kiến.

Dám chắc luôn nó nghe cái gì mới sợ, thằng Lâm mà cầm cuốn truyện lên thì cả thế giới này đều tan biết hết, dám hùa theo con Vân, trọng sắc kinh bạn, đáng ghét.

- Thôi Vân về nha, 2 bạn ở lại nói chuyện với nhau đi !

- Ủa, tui không chở ai đưa bà về !

- Lâm đưa tui về !

- Lâm về nha Hương về luôn nha Phương

- Bye Vân ! Bye Lâm ! Hẹn gặp lại sau nha !

Hương chào tạm biệt 2 người họ trong khi hắn im re chẳng nói chẳng rằng gì. Hai đứa này thật quá đáng , yêu nhau bỏ quên mất một người bạn thân thiết với một người xa lạ, hắn chưa bao giờ ngồi một mình với con gái thế này hết. Giờ phải nói gì đây ta, phải làm gì nữa đây, trời ơi hắn rối quá.

-  Phương ! Tiếng nhỏ Hương gọi hắn.

-  Hả ? Hắn giật mình trước tiếng kêu của nhỏ.

-  Phương có nghe Hương hỏi gì không ?

-  Hương hỏi gì vậy ?

-  Phương có từng làm chương trình nào thế này chưa ?

-  À ! Hồi cấp 2 , Phương có làm MC của lớp.

-  Vậy tốt quá rồi, việc đơn giản lắm, tụi mình mỗi đứa đọc 1 đoạn giới thiệu rồi sau đó mở nhạc lên. Chỉ đơn giản vậy thôi á !

- Ừ, vậy khi nào mình thực hiện !

- Thứ ba tuần sau Phương , tụi mình sẽ phát buổi đầu tiên. Giờ tụi mình tập thử nha !

- Ừ !
Hắn cứ ấp úng nên cứ phải tập đi tập lại rất nhiều lần, đây không phải hắn, vốn dĩ hắn nói năng rất lưu loát chỉ là do trước mắt hắn là nhỏ Hương nên khiến hắn “thi đấu dưới phong độ của mình”. Nhỏ Hương thì lại rất vô tư và chịu khó,mỗi lần hắn bị lỗi trong khi đọc thì lại bắt đầu lại. Đến khoảng 5h15 hai đứa ra về cũng đã trễ :

- Chủ nhật này lớp Phương đá trận bán kết đúng không ?

- Ừ đúng rồi đá với 12A1, chua quá !

- Lớp Phương đá bóng hay mà , phải tự tin lên chứ !

Hắn lại gãi đầu và cười hì hì, thật ra hắn không biết mình phải nói gì và nói thế nào nữa, hắn rất muốn nói Hương đi cổ vũ cho hắn , nhưng mà hắn lại ngại mà nói thì cũng không biết nói thế nào.
- Mà mấy giờ lớp Phương đá !

- 8h sáng đó Hương.

- Mỹ Vân rủ Hương đi xem cùng, bữa đó chắc Hương cũng đi xem lớp Phương đá, vì lớp Phương đại diện cho khối mà.

Nghe Hương nói thế,  cảm giác hắn giống như vừa skill được boss Hoàng Kim vậy, giống như mọi cảm xúc dồn nén đã xóa bỏ đi cái ngại ngùng và sợ hãi của hắn, hắn quay qua nhìn vào mặt nhỏ Hương:

- Hương đi cổ vũ cho Phương nha ! Nhất định phải đi đó ! Trong vô thức hai tay hắn nắm lấy tay nhỏ Hương, làm nhỏ Hương đỏ mặt :

- Hương biết rồi ! Phương …!

Hắn buông vội tay Hương, hắn lại gãi đầu rồi xin lỗi, Hương chỉ cười thôi, xưa giờ hắn có nắm tay con gái bao giờ đâu, cảm giác lần đầu tiên nắm tay thiệt là lạ , mà nó hạnh phúc thế nào ấy, sao lại có cảm giác kỳ lạ này nhỉ, ủa mà quên hồi đó học tiểu học thầy cứ bắt đứng kế con Hương Ù , bắt mình nắm tay nó, eo ơi , thật là bất hạnh … Lên cấp 2 học chung lớp thì con Mỹ Vân không cho nắm tay, mỗi đứa nắm đầu 1 thanh gỗ mỗi khi học thể dục hoặc chơi trò chơi lớn. Con nhỏ này đúng là không được, học chung lớp 4 năm , mình còn chưa được nắm tay nó vậy mà nó lại nắm tay lôi thằng Lâm đi như vậy. Từ phòng học đi ra tới nhà xe, nhỏ Hương cứ huyên thuyên cho hắn nghe chuyện của nhóm Blue Star , còn hắn thì nhìn Hương và cười ậm ừ. Hắn muốn đưa nhỏ Hương về nhưng vì đã hứa với thằng Vinh ra bưu điện gặp nó, nên hắn phải chào tạm biệt Hương, cảm giác lần đầu tiên nắm tay con gái thật tuyệt ! Hắn nghĩ thế rồi chạy xe đến chỗ thằng Vinh, không biết thằng Vinh có chuyện gì mà bí mật muốn nhờ hắn.

(Còn tiếp)

Nhận xét