Ký ức tuổi học trò (Phần 15)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ


Người viết: Lâm Mắt Kiếng


Phần 15:  THẤT TÌNH




Thằng Vinh có mặt ở lớp từ rất sớm, vừa bước vào lớp là hắn đã thấy nó ngồi một đống với vẻ mặt buồn rười rượi.
- Mày sao thế ?

- Không có cuốn truyện đó là tình yêu của tao tan trong hư vô luôn !

- Chuyện của mày là chuẩn bị tiền hẹn gái và đền ơn tao đi. Cuốn truyện mày cần tao có đây nè !

- Ủa mày tìm ở đâu ra vậy

- Tao phải vất vả lắm mới tìm được đấy, phải đến tận nhà xuất bản Kim Đồng nhờ in lại dùm 1 cuốn !

- Xạo mày, mà ở đâu ra vậy !

- Không cần quan tâm, chúc mày may mắn !

- Ừ cảm ơn mày nhiều nha.

- Ủa có rồi à ! Thằng Thọ bước vào lớp thì nhìn thấy cuốn truyện thằng Vinh đang cầm.

- Ừ có rồi.

- Vậy khỏe rồi hen ! À quên tý trưa này tao sẽ đi bốc thăm xem lớp mình sẽ đá với ai trong trận bán kết toàn trường, hình như là thi đấu vào ngày chủ nhật ấy.

- Ừ đừng đụng đội Hiệp hội siêu nhân 12A1 là khỏe !

- Vào tới vòng này đụng ai cũng vậy thôi, 12A1 7 người thi đấu cho lớp nhưng lại có 8 người thi đấu cho trường, mạnh khủng khiếp, 2 lớp còn lại nhẹ hơn nhưng lớp nào cũng có thành viên của đội tuyển trường. Trường có 23 cầu thủ thì 12A1 hết 8 người, 11A2 5 người và 12C8 3 người nữa.

- Thì cố gắng thôi !

Thấy Lâm vác cái cặp vào đến lớp , thì hắn lại ngay chỗ Lâm ngồi.

- Có gái thích hen !

- Phương lại nói lung tung gì nữa vậy !

- Nhỏ Vân nói tui nghe hết rồi, còn chối nữa là tui lên bảng thông báo cho cả lớp đấy nhé.
Thằng Lâm đỏ mặt, im re, rồi đánh trống lãng đi, chạy xuống cuối lớp cầm chổi quét lớp. Hắn biết bạn mình mắc cở nên không ghẹo nữa, nhưng vẫn đi theo tò tò.

- Sao tui chưa thấy nó hồi âm ông ?

- Thông thường thì 2-3 ngày người ta mới trả lời !

- Nhưng sao thằng Vinh được trả lời ngay !

- Chắc con nhỏ đó thích Vinh nên trả lời sớm hoặc là do nó rảnh.

- Ông nói cũng đúng ! Nhưng ông có đưa tận tay Hương không đó.

- Có ! Tận tay luôn.

- Ừ thế thì tốt.

6h50 cả lớp đã có mặt đầy đủ, sáng hôm nay tiết đầu tiên sẽ là tiết của cô chủ nhiệm nên không có gương mặt nào dám đi trễ cả. Cô Diệu chủ nhiệm hắn phụ trách môn Sinh học, tuy là giáo viên trẻ nhưng cô cũng nổi tiếng nghiêm khắc với đề kiểm tra và đề thi lắc léo, buộc học sinh phải nghiên cứu bài trước ở nhà và khi vào lớp nếu không tập trung nghe giảng mà bám vào tập ghi chép học thuộc thì thi cũng khó lòng qua được và xui cho em nào bị cô gọi mà trả bài không được ghi tên trên “Bảng vàng”  ngay và lun.

Khi bị gọi lên trả bài, cô sẽ yêu cầu nói nội dung của bài mới nói cái gì nếu trả lời không được thì đừng hòng được điểm 8, chưa thấy ai trả bài cô được 8 điểm, nếu trả lời y chan cô đọc cho chép vào vở thì thường 5-6 điểm, trả lời thêm nội dung bài mới thì được thêm 1 điểm nữa, trả lời giống sách giáo khoa thì được thêm 1 điểm, còn liên hệ thực tế, cho ví dụ điển hình phần này 2 điểm chưa thấy ai làm được và hôm nay hắn được cô gọi lên trả bài. Hắn đọc vèo vèo từ đầu tớ đích nội dung cô cho ghi vào tập , tuy nhiên khi cô hỏi cho ví dụ và nội dung bài hôm nay học hắn không trả lời được, cô chấm hắn 7 diểm vì tuyên dương việc hắn trở nên ngoan ngoãn và chăm hơn trước đây, mặc dù cô biết hắn đang học vẹt.

Sau giờ của cô chủ nhiệm sẽ là tiết Sử của thầy Thịnh , trước thầy Thịnh dạy ở trường cao đẳng nghề sau chuyển công tác về trường, cả lớp hắn được tin báo từ lớp hàng xóm 10B6 , thầy sẽ cho kiểm tra giấy đột xuất 15 phút. Vừa nhận được tin báo cả lớp hắn nhao nhao cả lên, đứa thì thì cầm tập đọc đi đọc lại đứa thì chuẩn bị giấy, đứa thì chép bùa lên bàn, còn hắn thì tỉnh bơ, có 5 phút cũng không làm gì được, hắn nghỉ thế, thầy Thịnh bước vào lớp và bắt đầu giảng bài mới, không có kiểm tra cũng không có trả bài, vậy là cả lớp có 1 phen hú vía. Mấy đứa lỡ chép bùa thì giả vờ này nọ để bôi chữ viết bằng bút chì khi nảy, đúng là cú troll lịch sử. Giờ chơi thằng Đăng cùng với Thọ cả Lâm đều lên văn phòng đoàn, còn thằng Khanh Trâu lại nằm dài như sắp chết, chỉ còn mỗi hắn và cái vẻ mặt hí hửng đáng ghét của thằng Vinh, thật là ưa không được. Để rồi coi, tao cũng sẽ có thư, có người yêu,… hắn đi ra băng đá trước lớp ngồi một mình suy tư cho đến khi thằng Thọ xuất hiện.

- Có tin tốt, lớp mình đá trận đầu tiên vào lúc 8h sáng ngày chủ nhật tuần này, nếu thắng mình sẽ đá trận chung kết ngay vào buổi chiều, còn nếu thua thì coi như xong , mùa giải năm nay kết thúc.

- Ừ ! Tin bình thường không tốt không xấu ! Còn gì không ?

- Đối thủ là 12A1

- Sớm muộn cũng phải đá với họ, coi như chung kết sớm đi, chiều nay sau giờ thể dục tụi mình sẽ tập nhẹ cho đến cuối tuần. Mày thông báo cho tụi nó đi.

- Ừ ! Sao mày ngồi buồn hiu thế ,có tâm sự gì à !

- Không ! Tự dưng tao muốn yên tĩnh chứ không có gì hết.

- Ừ ! Thôi tao đi vô lớp thông báo với tụi nó.

Thằng Thọ vừa đi thì thằng Lâm xuất hiện.

- Nhóm Blue Star thông báo sẽ đi họp thành viên vào chiều mốt lúc 2h giờ, Phương nhớ đi nhé !

- Ừ ! Biết rồi ! Mà Lâm nè thường thì sao con gái không trả lời thư !

- Lâm làm sao biết được, chắc nó bận

- Hy vọng là vậy đừng ủ rủ nữa thư đi mới có 2 ngày thôi mà.

- Ừ !

Ừ thì ừ như thế nhưnghắn vẫn cảm thấy không vui, vẫn như mọi ngày hắn vẫn chạy tò tò theo sau xe nhỏ Hương, hắn muốn chạy lên nói chuyện chung với Hương đấy, nhưng không hiểu vì sao hắn lại không dám. Ngày thứ 3 kể từ ngày hắn nhờ Lâm gởi thư dùm , cũng chỉ là sự im lặng, hắn nghỉ là do Hương không thích hắn thật, và nhỏ Hương luôn mỉm cười với mọi người chứ không phải là riêng hắn. Hắn về phòng đóng cửa, không thèm ăn cơm, buồn sao ăn gì nổi, hắn ủ rũ như một chiếc lá vàng chuẩn bị rơi khỏi cành vậy. Hắn cấm USB vào máy vi tính rồi rồi leo lên giường tay gác lên tráng với vẻ suy tư. Tình đơn phương lời bài hát đúng hoàn cảnh hắn bây giờ, chắc Hương có bạn trai rồi, cũng có thể Hương thích bạn trai học giỏi như kiểu con Mỹ Vân thích thằng Lâm Mắt Kiếng, nhưng nếu xét kỷ chút thì thằng Lâm cũng đâu gì giỏi, có thể con gái lớp A thích con trai mang kiếng, nhưng nếu vậy sao không là thằng Thọ, nghĩ mãi cũng không hiểu sao mình bị tự chối mà thật ra là hắn tự dày vò mình, tự biên, tự diễn chứ có ai từ chối hắn đâu, chỉ là thư chưa được hồi âm mà thôi.

Mà sao không  hồi âm 4 ngày rồi con gì,  mà nhỏ hay cười với hắn, lại hay lén lúc nhìn hắn chẳng lẻ nào lại không thích hắn. Càng nghĩ lại càng buồn ! Hắn ngồi dậy, ngồi vào máy vi tính lên google search: “Làm gì khi bị thất tình ?”, hazz toàn lý thuyết xuông, lick chuột vào biểu tượng võ lâm truyền kỳ rồi chạy ra ngoại thành, nếu có trách thì mấy chú cứ trách tại sao mình cùi bắp như vậy và trách bản thân mình lại online đúng giờ tâm trạng “anh” không tốt, hắn bật PK đồ sát toàn bộ những gamer yếu hơn mình ở ngoài thành. Sao đó chạy vào trong  Biện Kinh, thất tình chứ đâu phải bị ngu, đứng lang mang ngoài đó bị giết rớt sạch quần áo thì lại khổ. Đang nghỉ vu vơ thì ở dưới nhà có chuông điện thoại. Hắn bắt máy lên bên kia máy là nhỏ Vân:

- Chiều qua chở Vân vào trường với nhé, xe hư rồi !

- Chiều Phương có đi đâu ?

- Ủa Phương có tham gia nhóm Blue Star mà, chiều nay đi họp chứ !

- Sao Vân biết ? Mà chắc thằng Lâm nhiều chuyện chứ gì.

- Ùa, Lâm nói, mà sao Phương không đi ?

- Mất hứng rồi, làm biếng đi !

- Tham gia đi vui lắm Phương !

Nhỏ Vân nói mãi hắn cũng phải đi, hắn đặt đồng hồ báo thức, ngủ một giấc , thay đồ rồi qua rước nhỏ Vân vào trường.
(Còn tiếp)

Nhận xét