Ký ức tuổi học trò (Phần 12)

KÝ ỨC TUỔI HỌC TRÒ

Người viết: Lâm Mắt Kiếng

Phần 12: LÁ THƯ TÌNH ĐẦU TIÊN




Hôm nay lớp hắn học 4 tiết nên sẽ được về sớm, tuy nhiên có thông báo họp chiến thuật từ thằng Thọ nên hắn phải ở lại.

- Ủa tuần này đâu có đá đâu mà lại họp nhóm bất thường vậy, ngày mai mới đi bốc thăm mà ! (Lâm)

- Đợi 1 tý đợi tụi nó ra về hết, tao sẽ nói tiếp (Thọ)

- Tao về nha, bù ngủ quá rồi. Thằng Duy ngáp 1 cái rồi mang cái giỏ xách đứng vậy!

- Mày ngủ 2 tiết Văn luôn chưa đã hả Duy ? Thôi không tiễn ! Biến gấp đi !

- Tao đi chung với thằng Duy về luôn nha Thọ ?

- Không tiễn !

- Ủa họp chiến thuật kiểu gì cho thằng Duy với thằng Dũng về ? Hắn lên tiếng.

- Để 2 thằng nó ở lại ngủ không cũng vậy !

- Vậy tui với Khoa về luôn nha ! (An)

- Không tiễn không tiễn !

- Tao về luôn nha ! (Tú)

- Biến luôn đi !

- Anh về luôn nha mấy đứa ! (Cường)

- Phắng gấp dùm tao !

- Èo họp bàn gì mày cho tụi nó về hết còn ai đâu nữa mà họp (Vinh)

- Tụi nó biết gì chiến thuật, cho về hết đỡ hao mòn ghế nhà trường.

- Vậy tao về nha, dù gì trận tới tao cũng không có đá ! (Khanh)

- Bậy bậy bậy ! Mày là nhân vật quan trọng phải ở lại !

- Ờ ! Ở lại đi Khanh , tý rồi về.

- Ủa mọi khi tao kêu họp chiến thuật tiết 5 là mày và thằng Vinh phản đối cực lực mà Phương sao hôm nay 2 thằng bây im re vậy ?

- Mấy bữa đó 2 đứa tao bận ! Hắn vừa nói vừa liếc nhìn thằng Vinh cười đểu.

- Không liên quan gì đến tao à, tại hổm nay tao làm biếng ở lại vậy thôi (Vinh)

- Thôi tụi nó về hết rồi ! Chúng ta bắt đầu vào chương trình chính hôm nay, tụi bay im lặng và tập trung nào. Thằng Thọ lôi trong túi 1 tờ giấy ra và bắt đầu với vẻ “nghiêm trọng” như mọi khi:

- Nhân danh tình bạn, tình yêu, công lý và hòa bình của nhân loại, chúng ta có mặt hôm nay là để thực thi công lý và bảo vệ chính nghĩa…

- Mày làm 5 anh em siêu nhân à ! (Vinh)

- Đi thẳng vào chủ đề đi Thọ ơi, tào lao quá (Khanh)

- Ờ vậy thôi , tao nói thẳng , hôm nay không có họp chiến thuật mà tao tổ chức cuộc họp hôm nay là vì bạn của chúng ta : Vinh Cờ Ray Xy

- Liên quan gì tao ? Thằng Vinh chưng hửng trước câu nói của thằng Thọ.

- Tụi tao biết mày thích con Xuân nên là anh em tốt, tụi tao sẽ giúp đỡ mày, tao đã “biên soạn” thẳng 1 lá thư cho mày, giờ chỉ cần mày chép lại và thằng Khanh sẽ đưa thư tận tay con Xuân dùm mày nếu thất bại tụi tao  sẽ triển khai kịch bản B, C đến Z để mày tán tỉnh bằng được nó, tụi tao đã chuẩn bị kỹ lưỡng hết rồi.

- Chỉ mày thôi, tao đâu biết gì đâu ! Hắn lên tiếng.

- Lâm cũng không biết gì hết !

- Tao thì mới biết ! (Khanh)

- Tụi bây im hết coi ,ai mượn phát biểu lung tung thế !

-  Mà tao cũng có nhờ tui bây bao giờ.

- Thì đành rằng là mày không có nhờ, nhưng tao tốt bụng nên tự động giúp. Tao nói cho mày biết nha Vinh , Con Xuân có nhiều thằng để ý lắm, mày mà không ra tay thì thằng khác nó “hốt” tới lúc đó đừng có mà tức.

- Ờ ! Tao cũng biết nhưng Xuân khó tính lắm, tao có đi về chung được vài lần mà tao hỏi gì nó trả lời đó, mặt hình sự vô cùng.

- Đấy đấy đấy ! Đó là lý do mày cần tụi tao , tao sẽ giới thiệu với mày giáo sư tiến sĩ tâm lý động vật ngài Phương Bạo, giáo sư tiến sĩ thư tình học ngài Lâm Mắt Kiếng, giáo sư tiến sĩ cưa gái học ngài Khanh Trâu và cuối cùng là tao giáo sư tiến sĩ tùm lung học Trần Hữu Thọ. Tụi tao sẽ giúp mày giải quyết mọi vấn đề.

- Động vật cái đầu mày Thọ ! Mày chỉ được cái nhiều chuyện.

- Đưa lá thư tao mượn đọc chút coi Thọ ? Thằng Khanh lên tiếng.

- Mày đọc cẩn thận nhé, tao suy nghĩ cả tuần mới được có đây thôi !

- Mày suy nghĩ 5 tuần viết lá thư có 5 chữ “Làm bạn gái tui nhé !” vậy mà gọi là thư à ! Đã ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm nữa !

- Chứ mày giỏi hơn tao mày viết đi !

- Đầu thư mày phải ghi ngày tháng năm trước cái đã !

- Ờ hen tao quên , tao có lỗi quá ! Rồi sao đó thì sao ?

- Tao không biết ?

-  Thế mày mày tự nhận giáo sư tiến sĩ cưa gái học !

-  Tao có viết thư cho ai bao giờ đâu biết ! Tự mày phong chứ tao có nhận bao giờ !

-  Vậy Lâm viết được không ?

-  Về lý thuyết Lâm viết được , hồi đó môn tập làm văn có nội dung viết thư.

-  Vậy Lâm viết cho ai chưa ?

-  Có viết thư cho bà ngoại.

-  Èo nhưng dù sao cũng có viết thư rồi, lá thư viết thế nào đấy Lâm.

- Thông thường là ngày tháng năm, người nhận rồi thăm hỏi sức khỏe gia đình người nhận  rồi thăm hỏi sức khỏe người nhận, rồi đề cập đến những vấn đề liên quan trước khi đi vào vấn đề chính sau đó nói nội dung chính tức là lý do viết thư ,rồi chào tạm biệt , mong hồi âm gì đó.
- Thế thì phải  ngày tháng năm, sau đó là hỏi thăm sức khỏe gia đình và việc học tập của em nó, sau đó là đề cập đến một số vấn đề như thời tiết, sự kiện chính trị, thể thao, văn hóa xã hội trong tuần, hoặc là đề cập đến vấn đề con A, thằng C đang yêu nhau vâng vâng và vâng vâng. Sau đó mới chuyển đến nội dung là thằng Vinh thích con Xuân, muốn con Xuân làm bạn gái thằng Vinh , đúng không? Thằng Thọ tiếp tục lời của thằng Lâm.
- Ừ ! Lâm nghĩ vậy !

- Bắt đầu như thế này đi: “ Châu Thành, ngày đầy gió, đêm đầy sao, năm đầy nổi nhớ.

- Gởi Xuân mến !”

-  Sến diêm dúa thế Phương ? (Khanh)

- Chứ mày viết thư không sến con gái ai thích mày hả.

- Rồi sao đó thế nào nữa.

- “Đầu thư cho Vinh gởi lời hỏi thăm sức khỏe 2 bác và gởi lời chào thân thương và nồng nhiệt nhất đến toàn thể gia đình của Xuân”

-  Đâm bang rồi ! Mày đang ca sĩ hả Phương !

-  Chứ mày viết sao ?

-  Theo tao là 1 câu xin lỗi trước nó hay hơn ! (Thọ)

-  Tự dưng xin lỗi, tao có làm gì sai để xin lỗi ? (Vinh)

-  Tại Văn chương văn học nó thế mà ! (Khanh)

-  Ừ tiếp tục đi !

Cả 5 đứa nó cứ cãi tới cãi lui, cuối cùng thì lá thư cũng hoàn tất.

-  Lâm về trước nha, tý kẹt xe mệt lắm, với lại nhà xa chiều đi học nữa !
-  Ừ ông về đi ! Bye Bye!


-  Lâm rời khỏi lớp , 4 đứa còn nó vẫn còn ở lại và đang hạnh phúc với cái thành quả của mình.

-  Công nhận tao nghĩ sau này, tụi mình có cơ hội làm nhà văn nổi tiếng, nội lá thư này đọc vào thì không thể chê được khoản nào được. Thọ đọc lại 1 lần nữa cho cả đám nghe sau này rút kinh nghiệm tự viết coi.

-  Ờ để tao !

“Châu Thành, ngày đầy gió, đêm đầy sao, năm đầy kỷ niệm !

Xuân mến !

Có thể là Xuân rất ngạc nhiên khi nhận được lá thư này, cho Vinh xin lỗi vì sự đường đột này nhé, nhưng Vinh viết lá thư này để nhắc lại một kỷ niệm của 2 đứa mà chắc Xuân không còn nhớ nhưng với Vinh đó là một kỷ niệm khắc cốt ghi tâm.

Nhưng trước tiên cho Vinh gởi lời hỏi thăm đến sức khỏe của hai bác và em trai của Xuân nhé, em trai Xuân chắc nay đã vào học lớp 7 rồi đúng không, hồi lần đầu tiên gặp nó, nó còn tý xíu . Việc học của Xuân dạo này tốt không, Vinh rất buồn và lấy làm tiếc vì việc lớp của Xuân bị loại khỏi giải bóng đá chào mừng ngày nhà Giáo, nhưng Xuân đừng buồn mà hãy tập trung cho kỳ thi học kỳ sắp tới nó quan trọng hơn nhiều Xuân à.

Xuân có biết không, cuộc sống của Vinh bị đảo lộn hoàn toàn khi Vinh gặp lại Xuân, có một cảm giác rất lạ mỗi lần Xuân xuất hiện trước mặt của Vinh, Vinh chắc là cảm giác này có được là do ngày xưa khi học cùng lớp với nhau năm tiểu học tụi mình khá thân thiết với nhau. Không biết Xuân có nhớ ngày xưa chúng ta hay ăn vặt trong lớp bị cô phạt đứng trong lớp suốt 1 buổi học hay Xuân có nhớ quyển truyện Đôrêmon : Cuộc phiêu lưu đến đảo giấu vàng mà Xuân cho Vinh mượn hôm cuối năm, Vinh vẫn còn gìn giữ nó cẩn thận đến tận bây giờ, Vinh ước gì Vinh có cơ hội gặp tận mặt Xuân để trả lại Xuân quyển truyện đó và cùng ôn lại kỷ niệm những năm tiểu học. Vậy Xuân có thể cho Vinh một cơ hội được gặp lại người bạn học cùng lớp ngày xưa được không ? Vinh rất mong nhận được sự hồi âm của Xuân. Chào Xuân và chúc Xuân có một buổi chiều thật đẹp.

Ký tên
Vinh”
- Woa , tao không ngờ 5 đứa tụi mình văn chương lay láng vậy !

- Còn phải nói nữa !

- Việc còn lại là ngày mai thằng Khanh đi giao thư thôi !

- Ừ mà chết ! trống trường tan tiết rồi, tao về đây , gặp lại tụi bây sao ? Nói rồi hắn ôm cái cặp chạy băng băng ra khỏi lớp.

- Tao cũng phải về đây, cảm ơn tụi bây về lá thư, mai Khanh đem gởi nó dùm tao nha. Thằng Vinh cũng ôm cái cặp chạy ra về phía nhà xe, để lại thằng Khanh và thằng Thọ không biết chuyện gì đang diễn ra:

- Thằng Vinh có thể là về chung với con Xuân, tao hiểu được , còn thằng Phương làm cái quái gì mà gấp gáp giữa vậy?

- Có thể nó mắc ị chăng?

- Mày vô duyên thúi quá Khanh , ị thì toilet trường có sẵn cần gì mà chạy giữ vậy?

- Hay là …

- Hay là cái khỉ gì nữa, đi về, chiều còn đi học nữa.

- Ừ !

Thằng Thọ vừa đi vừa suy nghĩ những hành động lạ của thằng bạn cùng bàn, chắc chắn là có bí mật gì mà thằng Phương không cho nó biết, nhất định nó sẽ tìm ra sự thật đó, nhất định là như vậy.

(Còn tiếp)

Nhận xét