Because ...

Một tin nhắn, một tiếng fone... là một nỗi nhớ, một sự mong chờ, tôi vẫn chờ và tôi đang đợi vì một điều gì đó ngay bản thân tôi cũng không hiểu, tôi đang chờ àh không tôi đã đâu còn thèm chờ nữa... chờ chi một điều mà chưa bao giờ tồn tại... 

Dẫu nói với lòng là như vậy, dẫu biết ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu... Nhưng tôi vẫn chờ vẫn đợi dù là tuyệt vọng đi nữa thì cũng tự trách mình thôi, tại vì mình ko tốt ... tại vì mình trước đây là một gã lông bông... thương đó quên đó.... Nên giờ, mẹ tôi bao "thôi đừng có mơ nữa..." ah đừng mơ... Cho con mơ thêm một lần nữa mẹ ơi ... Dẫu biết là sẽ không bao giờ với tới nữa nhưng lòng vẫn nuôi một hi vọng, vẫn nhớ dẫu cho nhiều lần buồn bã, thất vọng .... nhưng mà ... Lòng mãi không quên được, bạn sẽ không nhìn lại, tôi không ép bạn nhìn lại nhưng ánh mắt tôi sẽ luôn nhìn về bạn,... cho đến khi bạn chịu nhìn tôi ...

14.10.2010
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét