Điều ước ngốc nghếch

Đôi lúc nghĩ lung tung rồi viết lung tung không vần không cú ...


Nằm một mình vẫn vơ suy nghĩ
Nghĩ về người nghĩ mãi ngủ không yên
Một hình bóng miên man trong trí nhớ
Ngẩn ngơ hoài vì nỗi nhớ chẳng phai

Ngày lại ngày nỗi nhớ ngày thêm lớn
Nhớ về người một nỗi nhớ nhiều hơn
Mơ về người với nụ cười xinh quá
Đôi mắt ấy một lần ghé qua tim

Và từ ấy tim đêm dài mong nhớ
Mà ơ thờ nhiều lúc người vô tâm
Mà nhiều lúc âm thầm buồn lặng lẽ
Khi nhìn người cười nói cùng ai kia

Lòng mĩa mai tự nhiên buồn đến thế
Lòng tôi buồn trời đất đổ cơn mưa
Lòng ước mơ về người những điều ước
Điều ước nào mưa ướt đẫm lòng tôi

Tôi chỉ ước mỗi ngày được nhìn thấy
Người qua đây cười nói khẽ cùng tôi
Và khi ấy lòng xây nhiều giấc mộng
Tôi mơ về hạnh phúc mùa gió lay

Và ước mình là những hạt nắng
Đang đong đưa trên mái tóc của người
Và tôi ước mình là làng gió thoảng
Để thoáng qua nhẹ vuốt mái tóc mềm
Và tôi ước mình là những hạt mưa
Những hạt mưa đang rơi rơi thương nhớ
Hạt mưa ấy vấn vương mùi tóc ấy
Nên đêm về ngây ngất ngủ không yên

Và tôi ước cũng chỉ là điều ước
Thật bình thường thật nhỏ bé đúng không
Lòng chỉ muốn mình luôn được bên ấy
Được bên người từng phút đến từng giây

Rồi mai này khi mà ánh nắng qua
Mưa đã hết trên cánh đồng gió lặng
Và Khi ấy người sẽ xa tôi mãi 
Người xa tôi đến khung trời người mơ

Tôi sợ lắm nếu ngày ấy sẽ đến
Tôi sẽ ra sao nếu cuộc sống không người
Tôi hỏi người sao người cười vui vẻ
Người nói rằng rồi cũng sẽ quên thôi

Có lẽ người đâu hiểu tình tôi
Nên vô tình thốt ra lời nói đó
Tình cảm này đâu như một cơn gió
Gió thoáng qua tình đó còn đó không phai

Người ơi người hãy dừng chân phiêu lãng
Người đừng đi vì tôi … nhớ người nhiều
Người đừng đi đừng ước mơ xa vời
Hãy nhìn lại ở đây tình tôi đó

Không hào choáng cũng không hoa lệ lắm
Nhưng tìm này đã ươm mầm yêu thương
Sẽ yêu thương và nhớ mong người mãi
Tình yêu này mãi mãi chỉ người thôi
02.06.2010
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét