Nhắm mắt lại

Những đêm Sài Gòn cô liêu một mình bên màn hình máy tính.



Có nỗi buồn lang thang trong từng ngóc ngách
Có nổi nhớ vanh vách mãi đâu đây
Có mây đen vây kín mãi nơi này
Và mưa đổ gió lay trời buồn bã

Có một gã ngu ngơ ngồi cuối phố
Gã buồn hiu nhìn về phía đằng xa
Gã nhìn ta chợt buông tiếng thở dài
Hình như gã có nỗi niềm sâu kín

Nhắm mắt lại ta lại nhìn thấy gã
Nhìn đâu đây ta cũng thấy gã buồn
Lòng bối rối tại sao ta cũng thế
Tại sao ta lại buông tiếng thở dài

Nhắm mắt lại ta hiểu ta và gã
Là một người là nỗi buồn không nguôi
Gã là ta mang nỗi nhớ xa xôi
Là hình chiếu của ta trong sâu thẫm

Mở mắt ra bầu trời bừng nắng ấm
Trái tim ta như tan chảy cả ra
Gã cũng thế gã cũng tan biến mất
Và nỗi buồn cất lại sâu trong tim

Trời lặng im ta một mình suy nghĩ
Nghĩ thật nhiều về cuộc sống quanh ta
Gã u buồn ấy chính là ta
Ta u buồn thế giới cũng đổi thay

Vì Trái Đất không xoay như ta nghĩ
Có thật nhiều cạm bẫy và chông gai
Có đúng sai có nghịch lý phủ phàng
Và vì thế gã u buồn còn mãi

Nhắm mắt lại ta biết mình đang sống
Và gã buồn chợt nở nụ cười tươi
Và ta biết lòng ta bừng tỉnh lại
Vượt gian nan khôn lớn trên đường dài.

06.10.2009
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét