Gần

Một bài thơ viết trong kỳ thi Đại học, là cảm nắng cái cô mang kính ở nhà đối diện bên, cười cười thôi đã thấy bối rối.



Ngày nào cũng thấy nhau
Qua một khung cửa nhỏ
Hai nhà cùng một ngõ
Cách nhau một con đường

Một met đường vấn vương
Ôi sao mà dài quá
Những tháng ngày trôi qua
Sao lòng ta thương nhớ

Những phút giây ơ thờ
Ấy nhìn tôi chẳng nói
Những đêm khuya không lối
Có tôi và trời khuya

Và đêm nay mưa mưa
Khúc ca say xưa quá
Một mình ta nhớ quá
Nhìn qua khung cửa kia

Ngoài kia mưa rơi rơi
Lời mưa lời thương nhớ
Vẫn vơ cứ ngu ngơ
Lời thơ không dám nói

Nụ cười ở trên môi
Lòng tôi sao mưa đổ
Cứ giả vờ ngó lơ
Mà sao cứ thương nhớ

Ngày ngày lại trôi qua
Mà ta cứ tiếc nuối
Từng phút giây qua nhanh
Lòng ta sao lạnh quá !!!


5.7.2009- Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét