Vĩnh biệt cô

Cuộc sống như phù du đời người lại trở về cát bụi, có những người cả đời quanh quẩn với chữ nghèo đến khi qua đời vẫn còn gặp những điều kém may mắn.


Con người đau khổ đó là cô Hai tôi- người một đời khổ cực từ nhỏ đã lo cho bầy em trong gia đình rồi lớn lên lại lo cho con với cái rồi lại bị căn bệnh quái ác hành hạ. Cả đời có phút giây nào để cho người đàn bà đó vui vẻ hay không có phút giây nào người đàn bà đó hạnh phúc hay không... Người ra đi để lại sự tiếc thương cho người ở lại, nỗi buồn đau này khiến cả nhà chìm trong tang tóc, nội khóc mái tóc bạc tiễn đầu xanh, mọi người khóc cho một người cả đời khổ sở vừa nhắm mắt buông tay, sẽ chẳng còn cảm nhận chuyện buồn đau trên đời này nữa.

Thôi thì người cũng đã ra đi yên nghĩ một giấc dài nghìn thu, vậy là từ đây nghìn trùng cách biệt, âm dương đôi đường, người đã về với thế giới vĩnh hằng, tôi mong ở bên kia thế giới cô sẽ được yên vui sẽ được sống hạnh phúc sẽ có những gì mà cả đời khổ sở ao ước chẳng có được. Hãy yên nghĩ cô nhé, con mong cô sẽ yên bình nơi miền cực lạc.

Vĩnh biệt người cô đáng kính của con
20.4.2008
Lâm Mắt Kiếng

Nhận xét